Top Ngọc Phiếu (tuần)
![[Dịch] Điên Rồi Đi? Ta Vừa Tiên Thiên Hắn Thì Tiên Đế!](https://cdn.truyenonl.net/images/public/dich-dien-roi-di-ta-vua-tien-thien-han-thi-tien-de.jpg)
[Dịch] Điên Rồi Đi? Ta Vừa Tiên Thiên Hắn Thì Tiên Đế!
785 Chương
Lục Trường Sinh xuyên không đến dị giới, thức tỉnh máy mô phỏng đại đạo. Hắn phát hiện chỉ cần nạp tiền mô phỏng, hắn có thể không ngừng trở nên mạnh mẽ. [17 tuổi, ngươi xuyên không đến Tiểu Nguyên giới, nắm đấm trấn áp tam giáo lục tông, thế nhân xưng ngươi là Võ Tổ!] [18 tuổi, ngươi tiến vào ba ngàn đạo vực.] [Bóng tối sắp đến, thế nhân đau khổ, ngươi phạt thiên thành đế, kết thúc kỷ nguyên kiếp nạn, thế nhân tôn ngươi là Trường Sinh Thiên Đế!] [19 tuổi, ngươi đánh vào Tiên vực.] [20 tuổi, ngươi trở thành Tiên Đế, ngang dọc không có địch thủ!] … Một ngày nọ, Lục Trường Sinh trở lại chốn cũ, Tiên Đế đi tuần, vạn giới cùng chúc mừng. "Ha ha, rốt cuộc ta cũng là Tiên Thiên!" Vách đá ầm ầm mà nát, một vị lão hữu phàm giới phá quan mà ra, làm hắn ngẩng đầu nhìn đến Lục Trường Sinh ngồi trên long liễn, kinh hãi tuyệt vọng nói: "Mẹ nó, lúc này mới bao lâu, làm sao ngươi lại thành Tiên Đế rồi!??" --- Sảng Văn, khôi hài, nhiệt huyết khí phách, sát phạt quyết đoán ( tính cách nhân vật chính : Không có thực lực thì cẩu thả, có thực lực giết lung tung! )
![[Dịch] Thập niên 70: Đoán Mệnh Sư](https://cdn.truyenonl.net/images/public/thap-nien-70-doan-menh-su.webp)
[Dịch] Thập niên 70: Đoán Mệnh Sư
320 Chương
Nam chủ Văn Trạch Tài là một đoán mệnh sư, tức vừa là thầy tướng vừa là thầy tử vi. Thầy tướng là xem tướng mạo đoán vận mệnh. Thầy tử vi là dựa vào các thuật bói toán để tiên đoán tương lai và hoá giải kiếp nạn. Văn Trạch Tài vừa tỉnh dậy đã phát hiện mình xuyên về thập niên 70 trở thành một nam thanh niên trí thức. Điều đáng nói nam thanh niên trí thức này vốn là một gã chó chui gầm chạn, lại còn hay đánh vợ đánh con, có thể nói không có khốn nạn hơn chỉ có khốn nạn nhất! Thở dài ngao ngán, đã tới nước này Văn Trạch Tài chỉ còn cách tự lực cánh sinh, dùng chính nhân phẩm của bản thân làm thay đổi cách nhìn của mọi người, đồng thời dựa vào bản lĩnh đoán mệnh giúp người nhà thoát nghèo làm giàu. “Văn thanh niên trí thức trong thôn mấy người còn đánh vợ con không?” “Cái gì mà Văn thanh niên trí thức, giờ người ta đã là Văn đại sư rồi!” “Hả?!”
![[Dịch] Thế Giới Hoàn Mỹ](https://cdn.apptruyen.lol/images/public/8a23d25fac7a558bde70ffd3498f3a13853bf1fd925cf431490af6ce7e686740.jpg)
[Dịch] Thế Giới Hoàn Mỹ
2.015 Chương
Đêm đã về khuya, bóng tối phủ kín khắp nơi, bao trùm lên cảnh vật. Thế nhưng trong núi lại chẳng hề yên tĩnh, tiếng mãnh thú rít gào rung động cả non sông, cây cối rung lên, lá bay tán loạn. Chốn rừng núi mênh mang là nơi hoạt động của vô số mãnh thú hồng hoang cùng những chủng tộc sót lại từ thời Thái Cổ. Tiếng kêu đáng sợ của muôn loài rống lên trong bóng tối, khiến mặt đất như muốn nứt toác ra. Từ trong dãy núi trông xa thấy có thấp thoáng một quầng sáng nhu hòa, tựa như một ngọn nến lập lòe dưới màn đêm đen vô tận, lẩn khuất giữa muôn trùng núi, ánh sáng dường như có thể vụt tắt bất cứ lúc nào. Đến gần hơn, có thể thấy rõ ở đó có một nửa thân cây khô khổng lồ, đường kính thân cây ước chừng hơn chục mét, toàn thân cháy đen, ngoại trừ một nửa thân cây này, chỉ còn lại một cành cây yếu ớt nhưng lại tỏa ra sức sống. Lá cây lung linh như được khắc từ lục ngọc, tán phát từng đốm sáng nhu hòa bao trùm lấy cả một thôn làng. Nói một cách chính xác thì đây là một thân cây sét đánh, rất nhiều năm về trước nó từng gặp phải một trận sét thông thiên, vòm cây um tùm cùng sức sống tràn trề của gốc liễu già đã bị sấm sét phá hủy. Nay chỉ còn lại một đoạn gốc cao chừng tám chín mét trồi lên mặt đất, đường kính rộng kinh người, cành liễu duy nhất sót lại kia trông như sợi xích thần bằng mây lục bích, hào quang ngập tràn bao trùm che chở cho cả thôn làng, khiến mảnh đất này trở nên mông lung như một vùng tiên thổ, trong chốn đại hoang cảm giác vô cùng thần bí. Nhà nhà trong thôn đều xây bằng đá. Đêm khuya thanh vắng, vẻ an lành yên ả của chốn này dường như tách biệt hẳn với bóng tối cùng tiếng mãnh thú gào thét bên ngoài. “Hú uuuuu….” Một trận cuồng phong thổi qua, có đám mây đen khổng lồ vắt ngang trời, che kín cả màn đêm, chắn nốt chút xíu ánh sao yếu ớt khiến dãy núi càng thêm tăm tối. Một tiếng chim kêu hung tợn từ trên cao vọng xuống, tiếng kêu sắc lẻm có sức xuyên thấu mạnh, không ngờ lại bắt nguồn từ đám mây đen kia. Nhìn kỹ, thì ra đó là một con chim khổng lồ to đến không tưởng, che lấp trăng sao, dài không biết bao nhiêu dặm. Đi qua Thạch Thôn, nó cúi đầu nhìn xuống, hai con mắt tựa như hai vầng trăng máu, hung khí ngút trời. Nó nhìn chằm chằm gốc liễu già trong chốc lát, cuối cùng bay về phía sâu nhất trong dãy núi. Yên ắng một lúc lâu mãi cho đến tận nửa đêm, mặt đất bắt đầu rung chuyển. Một bóng dáng mơ hồ từ phương xa bước tới, cao ngang đỉnh núi! Một hơi thở kì lạ lan tỏa, núi rừng lặng ngắt một cách chết chóc, hung cầm mãnh thú cúi rạp mình không dám phát ra một chút xíu âm thanh. Lại gần, đây là một sinh vật có hình người, dáng đứng thẳng, nó cao lớn vô cùng, sánh ngang đỉnh núi, toàn thân nó không có lông tóc gì mà dày đặc một lớp vảy vàng kim lấp lánh. Mặt nó phẳng lì, chỉ có một con mắt thẳng, mỗi lần chớp mở như có ánh sét vàng kim rạch qua, sắc bén ghê người. Toàn thân nó huyết khí mênh mông, tựa như một vị thần ma! Nó đi ngang qua chốn này, liếc nhìn gốc liễu, thoáng dừng chân rồi dường như đang vội vã lên đường, cuối cùng nhanh chóng bỏ đi. Vô vàn ngọn núi như đang rên rỉ dưới từng bước chân của nó, cả chốn núi rừng cũng bị uy thế ấy làm cho run rẩy. Bình minh lên, một con rết dài mười mét, thân to như thùng nước, tỏa ánh sáng bạc lấp lánh bò ngoằn ngoèo trong núi. Con rết như được đúc từ bạc trắng, mỗi một đốt đều sáng bóng dữ dằn, đập vào đá núi rầm rầm, tia lửa bắn tung tóe. Nhưng cuối cùng nó lại tránh qua Thạch Thôn mà không hề xâm nhập, nơi nó đi qua sương đen mịt mù, muông thú đều lẩn tránh. Một cành liễu mảnh mai tỏa ánh sáng bích hà óng ánh khẽ đung đưa trong gió….
![[Dịch] Hắc Ám Vương Giả](https://cdn.truyenonl.net/images/public/i-00c1d1fb5f2ba0680ed2cfc1a39c4105.jpg)
[Dịch] Hắc Ám Vương Giả
1.760 Chương
Tai nạn bộc phát, tận thế đến. Ngủ say trong kho đông lạnh ba trăm năm, đến lúc thức tỉnh, thế giới đã đi vào thời đại "đại tai biến"! Người sống sót trốn trong bức tường, một trật tự mới được thành lập. Viết luật pháp của mình, đánh vỡ hết thảy lồng giam! Ta hát vang trong cô độc, ta gào thét trong giết chóc, ở nơi lạnh nhạt này chỉ riêng ta nhiệt huyết! Lấy trí tuệ của một người hiện đại, buông lời thề đạp lên đỉnh phong thế giới này, lên cao trông về nơi xa! Mặc dù chỉ có một người, ta cũng phải khiến thế giới này...run rẩy!
![[Dịch] Tử Tôn Thắp Hương, Ta Thành Chân Tiên](https://cdn.truyenonl.net/images/public/i-5813ca68eba3b2502306d1443287969a.jpg)
[Dịch] Tử Tôn Thắp Hương, Ta Thành Chân Tiên
1.395 Chương
【Hậu duệ của ngươi ở Tu Tiên Giới đã cúng dường một bữa điểm tâm】 【Hương hỏa +10】 【Có muốn ban thưởng cho hậu duệ của ngươi không?】 Dương Căn Thạc kinh ngạc phát hiện ra rằng tế phẩm trong trò chơi tu tiên gia tộc lại có thể xuất hiện ở thời hiện đại, và đồ vật của thế giới hiện đại cũng có thể được ban thưởng cho hậu duệ trong trò chơi. Nhiều năm sau, ở Tu Tiên Giới lưu truyền những truyền thuyết kỳ lạ liên quan đến Dương gia. "Để đột phá từ Thai Tức kỳ lên Luyện Khí kỳ cần phải luyện hóa một sợi linh khí thiên địa, ta đã nghe nói về Xích Viêm Chân Khí, Huyền Thủy Chân Khí, Thanh Mộc Linh Khí, Dương đạo hữu... khí thiên nhiên hóa lỏng này, là linh khí gì vậy? Làm sao để cô đọng nó?" "Nghe nói thuật trồng linh thực của Dương gia rất thần kỳ, mỗi mẫu linh lúa có sản lượng cao gấp đôi so với gia tộc linh thực đỉnh cấp, chính là nhờ đệ tử trong tộc tu luyện một loại bí thuật kỳ môn gọi là 'Lai tạo'." "Đan dược của Dương gia là cử thế vô song, thường xuyên xuất hiện đan mới, nghe đồn bên trong có một linh hồn đan thần tên là "trí tuệ nhân tạo" ngày đêm suy diễn đan phương..." "Lôi tu của Dương gia hiện nay đặc biệt mạnh mẽ, hoàn toàn là nhờ Dương gia dốc toàn lực chế tạo ra Tụ Lôi Trận đỉnh cấp, bước vào trận này tốc độ tu luyện của lôi tu có thể tăng lên gấp mấy lần, nghe nói trận nhãn của trận này được gọi là - trạm phát điện." Theo sự lớn mạnh của gia tộc tu tiên Dương gia, Dương Căn Thạc lại dựa vào việc ăn tế phẩm mà trở thành tiên nhân duy nhất ở thời hiện đại! Nhiều năm sau, đối mặt với những người không ngừng lên núi cầu đạo, Dương Căn Thạc bình tĩnh nói: "Thế giới này không có tiên nhân, các ngươi phải tin vào khoa học!" Rồi mới ngự kiếm phi hành bay đi.

Siêu Thần Sủng Thú Điếm
1.426 Chương
Cảm xúc dâng trào, vô hạn ảo tưởng, đón gió vung đánh ngàn cơn sóng, thiếu niên bất bại nhiệt huyết!
![[Dịch] Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới](https://cdn.truyenonl.net/images/public/i-4c56a45d583161e625ed7300a1be7244.jpg)
[Dịch] Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới
2.800 Chương
Nếu có thể lựa chọn, Chu Phàm vĩnh viễn không muốn xuất hiện ở thế giới khủng bố này, bởi vì hắn cảm thấy thế giới này có ác ý rất mãnh liệt với hắn! Số tuổi thọ hiển hiện nơi tim hệt như quả bom hẹn giờ, đang tích tắc đếm ngược tuổi thọ của hắn. Khi tuổi thọ đi tới tận cùng, sẽ có tồn tại khủng bố cướp đi tính mạng của hắn. Là một sinh vật đoản mệnh hắn nhất định phải gia nhập đội tuần tra thôn có tỉ lệ tử vong cao, đối mặt với tầng tầng lớp lớp quái dị, mỗi ngày đều giãy giụa cầu sinh. Ban ngày phải chịu đựng sự thăm dò tới từ ánh mắt ác độc tham lam ở nơi tận cùng bóng tối, ban đêm khi nằm mơ còn bị kéo vào không gian sương mù xám quái dị. Có đôi khi Chu Phàm hoài nghi, không biết mình có thể sống mà rời khỏi Tân Thủ thôn khủng bố tới cùng cực này không? Càng đừng nói tới bước lên con đường tu chân, gia tăng tuổi thọ của mình. Du oán quỷ bí khó lường, nhân tộc giãy giụa cầu sinh, địa vực bao la nguy hiểm lại thần bí... Chào mừng đi vào thế giới tu tiên quỷ dị!

Vương Phi Đa Tài Đa Nghệ
917 Chương
Truyện Vương Phi Đa Tài Đa Nghệ của tác giả Lục Nguyệt là câu chuyện kể về bác sĩ thiên tài xuyên không thành đích nữ nhà Tướng Phủ, bị hãm hại bởi phụ thân và thứ thiếp, gả cho nhiếp chính vương. Cạm bẫy trùng trùng, hãm hại khắp nơi, dựa vào một thân y thuật, cô như cá gặp nước giữa tranh đấu trong phủ lẫn thâm cung. Diệt thái tử, cứu Lương Vương, trị ôn dịch, từ một tiểu thư sợ hãi rụt rè của Tướng phủ lột xác thành nữ tử kiên cường sánh vai cùng hắn. "Nàng còn lén chạy ra ngoài nữa, bổn vương đánh gãy chân nhỏ của nàng, có vương phi nào mang thai lại chạy lung tung như thế không?" "Giang Đông có ôn dịch, thiếp thân là đại phu muôn dân, tất nhiên phải đi, ngài còn cản thiếp thì bệnh dịch sẽ truyền đến Kinh đô mất." Đôi tay cứng như sắt vươn ra, ôm lấy người nữ nhân cằn nhằn không dứt kia, Nhiếp Chính Vương sải bước quay về, Hừ, đại phu người ta còn nhiều cơ, muốn một nữ nhân mang thai như nàng ra mặt? Còn tưởng mình là bồ tát sao? Không nhớ thủ đoạn năm xưa của nàng tàn nhẫn xảo quyệt ra sao ư!

Sư Tôn: Cái Này Hướng Sư Nghịch Đồ Mới Không Phải Thánh Tử
666 Chương
[ phản phái trùng sinh + thiên kiêu + kiếm đạo + Nữ Đế + hướng sư nghịch đồ + vô địch + hệ thống + nhiều ] lại tên 《 nhờ cậy! Sư tôn 》 《 huyền huyễn, ta có thể một phím đột phá 》 Lam Tinh tới Sở Hưu trăm năm trước xuyên qua đến Thiên Khung đại lục, khóa lại thiên mệnh phản phái hệ thống, trảm thánh Địa Thánh tử sinh nữ vô số, giết tới cùng thế hệ bên trong vô địch. Cuối cùng, bị thế hệ trước cường giả vây giết, tự bạo mà chết, đoạt xá Thái Tố thánh địa Vân Hà phong đại đệ tử trùng sinh. Lần này, hắn quyết định "Cẩu" lên, vụng trộm trưởng thành. Trước định cái mục tiêu nhỏ, trở thành một vị vạn người kính ngưỡng thánh tử như thế nào? Tề Mộng Điệp: Bản tọa là Vân Hà phong chủ, đường đường Đại Thánh cảnh cường giả, lại bị Sở Hưu tên nghịch đồ này phong cấm tu vi, trở thành hắn song tu kinh nghiệm bao? Không được ta muốn thoát khỏi dạng này tối tăm không ánh mặt trời sinh hoạt, ta muốn phản kháng, ta muốn giết nghịch đồ thanh lý môn hộ. Nửa năm sau, Tề Mộng Điệp: Nghịch đồ hôm nay sao không có tới tăng lên tư chất? Một năm sau: Nghịch đồ làm sao còn chưa tới? Chẳng lẽ ghét bỏ ta già? Hai năm sau, Tề Mộng Điệp nhịn không được gọi tới Sở Hưu. Sở Hưu lại một mặt ghét bỏ. Cuối cùng, phẫn nộ Tề Mộng Điệp, đi đến người phía trước, vạch trần Sở Hưu chân diện mục. "Sở Hưu liền là một cái nghịch đồ, hắn việc ác bất tận, tâm địa ác độc, mới không phải các ngươi trong suy nghĩ vĩ quang chính giữa thánh tử đại nhân, không tin các ngươi nhìn bụng của ta."

Kiếm Đạo Độc Tôn
1.799 Chương
Chân Linh Đại Lục, hàng ngàn hàng vạn tông môn, cường giả như mây. Một đệ tử đại gia tộc bởi vì một biến cố kỳ dị mà từ người bình thường trở thành thiên tài, không chỉ cảm nhận trở nên nhạy cảm mà khả năng lĩnh ngộ cũng tăng vọt chỉ cần gặp qua là không thể quên, trở thành một tồn tại biến thái. - Quyết đấu kịch liệt, nhiệt huyết phun trào, thiên tài đỉnh cấp va chạm, võ học trên thế gian không hề có cực hạn, có thể khiến con người phiên giang đảo hải, thông thiên độn địa. Tất cả đếu có ở Kiếm Đạo Độc Tôn.- Truyện bên qidian được đánh giá 9,8/10 điểm, tổng số lượt view là 7,6 triệu! Chỉ đơn thuần lượng người đọc và điểm đánh giá đã đủ thấy truyện hot đến thế nào.- Cốt truyện hay, gây cấn, hấp dẫn, thể loại tu luyện từng bước, thuộc thể loại tu luyện từng bước một đi lên, thuần túy là võ đạo. Tác giả viết khá kỹ, ngôn từ ngắn gọn súc tích không câu chương câu chữ, các tình tiết thắt mở rất hợp lý được tác giả viết cẩn thận chau chuốt. Các trận chiến đấu luôn kịch liệt và hầu như là tiến đến ác liệt, miêu tả chiến đấu rất sống động, hợp lý khiến độc giá khó mà dứt ra được.
![[Dịch] Quan Trường, Lên Như Diều Gặp Gió Chín Vạn Dặm](https://cdn.truyenonl.net/images/public/quan-truong-len-nhu-dieu-gap-gio-chin-van-dam.jpg)
[Dịch] Quan Trường, Lên Như Diều Gặp Gió Chín Vạn Dặm
686 Chương
Trên triều không người, chớ làm quan! Tần Nghị sống lại một đời, hắn không cho rằng phải như vậy. Kỳ ngộ là dành cho người có chuẩn bị, lúc nào phải trải sẵn con đường phía trước, mới có thể thành đại quan! Một đời trước, hắn hàm oan vào tù, tiền đồ hủy hết, sống một đời cô độc. Một đời này, từ khi cứu được nữ cán bộ từ Tỉnh thành xuống, Tần Nghị tóm chặt từng kỳ ngộ, thăng quan tiến tước, đền bù tiếc nuối, lên như diều gặp gió chín vạn dặm! (Một bộ truyện Quan trường khác cực đáng đọc: Quyền Lực Đỉnh Phong: Siêu Cấp Công Chức) Cùng thể loại Quan trường nhưng đi sâu vào chi tiết, tỉ mỉ hơn.

Tu Chân Liêu Thiên Quần (Tu Chân Nói Chuyện Phiếm Quần)
3.177 Chương
Ngày nào đó, Tống Thư Hàng ngoài ý muốn gia nhập một cái tiên hiệp chuunibyou thâm niên người bệnh giao lưu group chat, trong group bạn chat đều lấy 'Đạo hữu' gọi nhau, biệt danh đều là các loại Phủ chủ, Động chủ, Chân nhân, Thiên sư. Ngay cả chủ nhóm lạc đường chó cảnh đều xưng là đại yêu cẩu rời nhà trốn đi. Cả ngày nói chuyện là luyện đan, xông bí cảnh, luyện công kinh nghiệm cái gì. Đột nhiên có một ngày, lặn xuống nước hồi lâu hắn đột nhiên phát hiện... Trong group mỗi một cái thành viên, vậy mà toàn bộ là tu chân giả, có thể di sơn đảo hải, trường sinh ngàn năm cái chủng loại kia! A a a a, thế giới quan tại trong vòng một đêm hoàn toàn tan vỡ á!
