Sủng

Mô tả thể loại: nhân vật được yêu chiều, sủng ái

Yêu Em Một Lời Khó Nói Hết
Yêu Em Một Lời Khó Nói Hết

38 Chương

Văn án Lộ Phân Phân nghi ngờ chồng cô ấy là một con robot. Kết hôn nửa năm, cuộc sống vợ chồng vẫn luôn hoạt động theo lịch trình: —-7:30 sáng – moah moah. —-12:30 trưa – Đi ăn trưa. —-21:30 tối – Trong sáng đắp chăn bông ngủ. Mỗi tháng vào ngày 15 âm lịch – trong thẻ cô sẽ có thêm 100.000 nhân dân tệ(~352.229.000VNĐ). Người đàn ông cứng nhắc này, quý trọng lời nói hơn cả vàng, không hiểu phong tình, không bao giờ nổi giận với cô, chịu thương chịu khó, khả năng kiếm tiền số một, trông như một thành phẩm AI được bán ngoài thị trường. Lộ Phân Phân càng nhìn càng thấy ngũ quan của chồng mình giống như một nhân vật được điêu khắc nhân tạo, tinh xảo quá mức, hơn nữa tính cách cũng rất lãnh đạm không giống như con người. Mấy tháng sau… Lộ Phân Phân nhìn thấy kết quả của que thử thai rồi vô cùng sửng sốt: Người máy này thực sự đã làm cô mang thai!!! Minh Thì Tiết đỡ trán, khẽ nhíu mày: Anh thực sự nhạt nhẽo như vậy sao? Một câu tóm tắt: Chồng tôi chỉ biết nạp tiền vào thẻ tôi thì phải làm sao đây? Hàm ý: Gieo nhân nào gặt quả đấy.
Bắt Được Một Anh Trung Khuyển Thẹn Thùng
Bắt Được Một Anh Trung Khuyển Thẹn Thùng

36 Chương

Văn án Tống Ý Dung sống tiêu cực, chán đời, đối với tiền tài, thời gian, thân thể đều xem nhẹ, sống thế nào cũng được. Cậu biết đây là bệnh tâm lý, nhưng cậu xem qua rất nhiều bác sĩ tâm lý đều không làm nên chuyện gì. Tống Ý Dung thậm chí nghĩ, nếu có thể chết sớm một chút thì tốt rồi, cậu không còn mơ ác mộng liên tục, đêm đêm ngủ không yên. Bác sĩ kiến nghị cậu nên tìm địa phương yên tĩnh mà giải sầu, Tống Ý Dung cảm thấy buông tâm cũng không mất điều gì, vì thế thu thập hành lý rời đi thành thị, đến thôn trấn nhỏ nào đó thuê phòng ở. Tống Ý Dung phát hiện, nam nhân cao lớn ở cách vách thường hay nhìn lén cậu, còn thực dễ dàng đỏ mặt, khờ đến đáng yêu. Buổi tối tắm xong, Tống Ý Dung mặc kiện áo trắng hở ngực, đứng ở ban công phơi quần áo, nam nhân vừa vặn đi ngang qua, chắc là mới từ ruộng về, trên người thấm mồ hôi. Tống Ý Dung gọi anh lại: “Này, anh muốn lên đây ngồi chung không?” Nam nhân bỗng chốc ngừng bước chân, ngẩng đầu nhìn cậu một cái, lại cuống quít cúi đầu, lỗ tai hồng hồng, âm thanh thực buồn: “Không được.” Tống Ý Dung ghé vào lan can, ngữ khí cố ý mang theo ái muội cùng dụ dỗ: “Vì sao không được? Sợ tôi khi dễ anh à.” Nam nhân cúi đầu, nghẹn một lúc lâu, mới nhảy ra hai chữ: “Không sợ.” Tống Ý Dung cười rộ lên: “Không sợ vậy anh vì sao không dám nhìn tôi?” Nam nhân cúi đầu càng thấp, lỗ tai càng đỏ. Tống Ý Làm làm sao cũng không ngờ được người nam nhân này sẽ thay đổi cuộc đời mình thành dương quang rực rỡ cùng mùa xuân. Một câu tóm tắt: Yêu nhau khi mặt đỏ. Lập ý: Nỗ lực phấn đấu, tích cực hướng về phía trước.
Quả Chanh Nhỏ
Quả Chanh Nhỏ

52 Chương

Tên Tiếng Trung: 小柠檬 Tác giả: Mộ Từ Thể loại: Ngọt sủng, Nữ truy, Thầm mến, Thanh mai trúc mã, Thanh xuân vườn trường, 1v1, Song xử, HE Độ dài: 51 chương + 1 phiên ngoại Nguồn: Tâm Tít Tắp (Wikidich) Editor: Sông Nhỏ | Văn án | Khi Tô Hoài 6 tuổi, các bạn nhỏ ở nhà trẻ đều biết có một cô bé mỗi ngày đều đi theo cậu. Thậm chí còn có bạn nam mách cô giáo: “Cô ơi, Ninh Manh lại chạy sau mông Tô Hoài rồi kìa!“ Khi Tô Hoài 14 tuổi, toàn bộ học sinh sơ trung đều biết cậu cùng một bạn nữ “như hình với bóng”. Thậm chí còn có người mách lẻo với thầy giáo: “Thầy ơi, Tô Hoài và Ninh Manh yêu sớm đấy ạ.” Khi Tô Hoài 17 tuổi, toàn bộ trường Nhất Trung đều biết có một bạn học nữ lì lợm quanh cậu. Thậm chí còn có bạn nữ yêu thích cậu nói với giáo viên: “Cô ơi, bạn Ninh Manh mỗi ngày đều quấy rầy bạn Tô Hoài học tập ạ!” Mãi cho đến một ngày, Ninh Manh được một nam sinh khác gọi ra ngoài bày tỏ. Nam sinh kia đỏ mặt: “Ninh Manh, tớ thích cậu.” Ninh Manh lễ phép trả lời: “Cảm ơn, nhưng tớ thích Tô Hoài.” Nam sinh kia không cam lòng: “Tớ nghe nói cậu ta không thích cậu đâu!” Nhưng chưa nghe được câu nói tiếp theo của Ninh Manh, thì cô bé đã bị một nam sinh đột nhiên xuất hiện kéo đi. Trước mặt bao nhiêu người, Tô Hoài chỉ nói: “Đừng nghe tin vỉa hè!” Đó là lần đầu tiên vẻ mặt mọi người đều giống nhau, đều trợn mắt há hốc miệng… Thì ra, là tin đồn thất thiệt. 柠檬 |Níngméng|: Quả Chanh 宁萌 |Níngméng|: Ninh Manh
Nhưng Cô Ấy Là Người Phụ Nữ Xinh Đẹp
Nhưng Cô Ấy Là Người Phụ Nữ Xinh Đẹp

154 Chương

Văn án: 【1】 Vưu vật nhân gian Diệp Linh Ngân, debut trong nhóm nữ ở vị trí trung tâm vào showbiz mang danh “Tiểu yêu tinh”, và thường xuyên nổi tiếng sinh động trong tầm nhìn của đại chúng. Thần tượng trong mắt người hâm mộ rất thích đọc kinh Phật và giữ mình trong sạch. Chỉ có người đại diện biết, cô nàng nổi tiếng kiêu ngạo hai mặt, mỗi ngày đều đang nghiên cứu “Một trăm lẻ tám chiêu theo đuổi chồng.” Vào ngày tiết lộ crush của mình là ông trùm đầu tư cho cả nửa giới giải trí, trái tim người đại diện đều đang phát run: “Cô rốt cuộc vì sao lại nghĩ quẩn vậy?” Ánh mắt Diệp Linh Ngân không nháy một cái mà nói dối: “Bởi vì em là người mê nhan sắc.” Trách cô còn trẻ không hiểu chuyện, không biết gì mà nắm tay Hoắc Cẩn Hành, còn ủ mưu đã lâu với người ta. 【2】 Hoắc Cẩn Hành tự phụ tao nhã, cấm dục, giống như một cái dụng cụ tinh chuẩn, coi mỗi bước đi trong cuộc đời như một kế hoạch, đi được rõ ràng. Cho đến khi một cô gái nhỏ bẩn thỉu vô cùng nắm lấy tay anh cầu cứu, từ đấy về sau, Diệp Linh Ngân trở thành biến số mà anh không thể khống chế được. Khi Hoặc Cẩn Hành bị thúc giục kết hôn, Diệp Linh Ngân luôn bị ốm, cô gái nhỏ “ốm yếu” nằm trong tay anh, làm cho anh rất khó cử động. Sau đó tin tức đính hôn của Hoắc Cẩn Hành và một người phụ nữ môn đăng hộ đối được truyền ra, Diệp Linh Ngân không khóc không nháo thu thập đồ vật rồi chuyển ra ngoài. Hoắc Cẩn Hành mở vali ra: “Vì sao em phải đi?” “Anh về sau phải chăm sóc cho người khác, em phải học cách lớn lên một mình.” “Có anh ở đây, em vĩnh viễn không cần lớn lên.” “Được.” Cô cười đến kiều mỵ, nghe lời về nhà. Không được bao lâu, trên mạng truyền ra một đoạn phim quay cảnh hôn của Diệp Linh Ngân, các fans hô vang “Nụ hôn đầu tiên trên màn ảnh”, lượt tìm kiếm hot lên đầu bảng. Hoắc Cẩn Hành không bao giờ bộc lộ cảm xúc đập vỡ màn hình, qua đêm trở về Trung Quốc để đưa mọi người trong đoàn phim về nhà, nổi cơn thịnh nộ nói cô sẽ bị trừng phạt. “Hôn người khác em sẽ bị trừng phạt?” Diệp Linh Ngân không giận mà còn cười, ngón tay câu lấy và vạt, kiễng chân chào hỏi anh: “Vậy…thèm muốn anh thì sao?” 【3】 Diệp Linh Ngân đeo một viên Phật châu từ nhỏ đến lớn, tất cả mọi người đều đang đoán lai lịch của nó. Chỉ có rất ít người biết, năm Diệp Linh Ngân sốt cao không ngừng, Hoắc Cẩn Hành – người luôn tôn trọng khoa học đi bộ leo lên một ngôi chùa trên núi cao 3000 mét, cung kính cúi đầu cầu xin cho cô một viên Phật châu bảo vệ: “Mong Ngân Ngân của tôi, một đời an bình.” ***
Huynh Trưởng Của Ta Là Tiên Đế
Huynh Trưởng Của Ta Là Tiên Đế

200 Chương

Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Cổ đại, HE , Trọng sinh, Cung đình hầu tước, Kiếp trước kiếp này, Tương ái tương sát, Song trọng sinh... Editor: Yul Yuuki Sống một đời huy hoàng, quyền thế, không ngờ sau khi chết đi lại không đến Địa phủ đầu thai như trong tưởng tượng, mà lại trở thành Cố Thanh Ninh, Tứ tiểu thư của Uy Quốc Công. Cảm nghĩ của Phụng Thái hậu là gì ư??? Chẳng có gì cả. Kinh qua bao sóng gió trong hoàng cung, có gì có thể làm bà biến sắc được nữa. Vì thế, trọng sinh thành Tứ tiểu thư thì trọng sinh đi, ta vẫn cứ sống thoải mái thôi Nhưng, chỉ có một chút không hợp ý, chính là phu quân kiếp trước của nàng, Thành đế Tiêu Dận cũng trọng sinh, còn trọng sinh là đồng bào huynh trưởng của nàng. Vì thế, kiếp trước hành nhau không đã, kiếp này tiếp tục hành nhau. Nhưng này nọ đó đây, hai người phát hiện, hoàng đế lại muốn tước binh quyền, muốn trị tội Uy Quốc Công phủ. Vì thế, bất đắc dĩ bắt tay giảng hòa, quay đầu đi hành nhi tử không hiểu chuyện. - --------------------- Phân cảnh 1: Ngày nọ, Hiếu đế ở Ngự Hoa Viên muốn triệu kiến tân thư đồng của thái tử, nhất thời hứng khởi, muốn khảo giáo một phen. Nhưng mà nhìn biểu tình của người nọ khi đứng trước mặt hắn, tự nhiên từ sâu trong linh hồn trào ra một cổ kính sợ. - Không…Không cần khảo, thưởng một chút đồ vật đi. Vẻ mặt Cố Trạch Mộ bình thản cảm tạ ban thưởng, sau đó quỳ xuống. Chân trời đột nhiên vang lên một tiếng sấm. Mọi người: … Hiếu đế hai chân mềm nhũn: - Không…Không cần quỳ. Phân cảnh 2: Hiếu đế nghe nói tứ tiểu thư Cố Thanh Ninh của Uy Quốc Công phủ mỹ mạo hiền thục, chuẩn bị hạ chỉ tứ hôn cho nhi tử làm vương phi. Kết quả sau khi ở trong cung hoàng hậu gặp mặt tứ tiểu thư, đêm đó liền mơ thấy thân mẫu Phụng thái hậu chỉ vào mặt của mình mắng một đêm. - Nghịch tử, ngươi muốn rối loạn bối phận? Ngày hôm sau, Hiếu đế tỉnh lại, khóc lóc thảm thiết xé nát thánh chỉ. Hiếu Đế: làm hoàng đế không cần mặt mũi... # xem văn phải biết # 1 - Giả huynh muội, giai đoạn trước chỉ có thân tình, sau khi nam chủ khôi phục thân phận mới có cảm tình. 2 - Triều đại hư cấu, giả thiết vì cốt truyện mà phục vụ. 3 - Giai đoạn đầu chuyện là sinh hoạt gia đình thông thường, sau này sẽ có chút triều đấu, dựa bàn tay vàng đại sát tứ phương. 4 - Không có logic, trạch đấu, quyền mưu, không tồn tại... 5 - Nam chủ kiếp trước có phi tần có thứ xuất, đúng chuẩn hoàng đế.
Vô Vi Nhất Niệm
Vô Vi Nhất Niệm

29 Chương

Người dịch: Dương Lam Độ dài: 14 chương Giáo sư đại học x Thiếu niên ẩm ương Giới thiệu: Không muốn dong dài. Thật sự là chưa từng đọc qua truyện đam mỹ nào. Thích nên viết chơi thôi. Lời người dịch: Thủy Hóa Bối là tác giả tớ quý. Bạn ấy không viết nhiều, văn phong còn lắm chỗ ngô nghê, gượng gạo, câu chuyện được kể cũng không phải quá xuất sắc gì, tuy vậy xuyên suốt nó luôn có cái vẻ suy tư, nhiệt huyết rất “người trẻ” làm tớ say say. Hẳn vì vậy mà cứ mỗi khi đọc hay dịch, nó luôn gây cho tớ cảm xúc “muốn cố gắng”. Vô vi nhất niệm như lát cắt ngắn về một đoạn trưởng thành của một cậu trai. Cậu ấy còn trẻ con, còn non nớt, còn ngây thơ chẳng biết điều gì đang chờ mình. Cậu ấy phải cố mò mẫm để trưởng thành và vượt qua những khoảng chững, những phút bế tắc mất phương hướng. Và dẫu có thật nhiều khuyết điểm, cậu ấy lại gây cho tớ cảm giác thấy lại bản thân khi hoang mang vài năm trước và cả hiện tại, và tớ không thể ghét cậu ấy nổi. Như những truyện cùng tác giả, Vô vi nhất niệm có mạch truyện và không khí trầm lắng, đôi chỗ nặng nề và cái kết man mác buồn. Lời khuyên là đừng bỏ qua phần lời tác giả. Bất kể cảm xúc bạn chùng vì cuốn truyện này cỡ nào, lời chia sẻ của tác giả chắc chắn sẽ khiến bạn phải nhoẻn cười và nhẹ nhõm ngay trở lại. Cùng đọc truyện nhé!!!
Đừng Động Vào Kịch Bản Của Tôi
Đừng Động Vào Kịch Bản Của Tôi

155 Chương

Người dịch:Dương Lam Việt hóa bìa: Châu Về Hợp Phố Độ dài: 78 chương Thể loại: hiện đại, tình chị em, nhẹ nhàng, ngọt sủng Nữ biên kịch x Nam trợ lý biên kịch Giới thiệu lan man dài dòng: Biên kịch là công việc như thế nào ư? Bên truyền hình sẽ làm việc thế nào? Trong đoàn phim lục đục ra sao??? Hóng à?? Thế thì hãy tiếp tục xem nhá! Muốn trở thành một biên kịch, cần thiết phải có đủ hai tố chất. Thứ nhất, muốn kháng áp. Áp lực từ việc nhà làm phim muốn sửa kịch bản, vợ đạo diễn nói muốn thêm diễn, diễn viên chảnh chọe, bên quảng cáo  cảm thấy không hài lòng…… Kịch bản sửa mười lần, vẫn chưa đủ hay; sửa 30 lần, qua loa đại khái; sửa 50 lần, miễn cưỡng cũng có xí linh hồn. Thứ hai, muốn học cách nhận “nồi”. Lúc viết kịch bản, phải xem nó như con mình, viết xong thì thôi, coi như không có đứa con này. Dù cho nó bị ma quỷ biến đổi thành nội dung gì, người xem cuối cùng vẫn sẽ chửi vào mặt mẹ ruột này là “Biên kịch não tàn” “Biên kịch ngốc X”. Lúc này còn có thể làm sao bây giờ? Cười sống sót đi! Giới thiệu đi ngay vào nội dung chính: Tân Y Dật vốn tưởng mình đào được một bé chó con, ngờ đâu chó con gào rú ngoác miệng nhào lên, ấy vậy là một nhóc chó sói đội lốt chó con. Tân Y Dật: Bây giờ trả hàng còn kịp không? Hạ Lâm Tự: Chị nghĩ hay đấy! Tình chị em ~
Cùng Ngày Ly Hôn Với Đại Lão Tôi Biến Nhỏ
Cùng Ngày Ly Hôn Với Đại Lão Tôi Biến Nhỏ

139 Chương

Tác giả: Đường Hoàn Hoàn Người dịch: Dương Lam Nguồn: Tấn Giang Độ dài: 114 chương + xx phiên ngoại Thể loại: ngôn tình, xuyên sách, biến thành động vật, đồ đạc, hài sủng moe Giới thiệu: Khúc Kim Tích xuyên thành sao nữ vô danh trong một cuốn sách. May mắn thay, sao nữ có ông chồng bí mật: Siêu sao Thẩm Thính. Chết nỗi là, sao nữ suýt thì đã cắm sừng Thẩm Thính. Để tránh khỏi kết cục bi thảm của bản thân, Khúc Kim Tích chủ động đề nghị ly hôn. Chẳng ngờ đúng ngày ly hôn gặp tai nạn xe, cô biến thành một con mèo con, bị cảnh sát xách về đồn. Cùng đường bí lối, Khúc Kim Tích vươn móng viết mấy chữ như giun bới: Bố cháu là Thẩm Thính, số điện thoại xxxxx. Cảnh sát: “Anh Thẩm đúng không, phiền anh tới đồn cảnh sát xx đón… con gái anh về.” Thẩm Thính: “???” Fan đều biết Thẩm Thính không thích động vật, cho đến một ngày, phát hiện bên cạnh anh thế mà lần lượt xuất hiện đủ loài động vật. Tất nhiên họ không biết rằng, đó đều là Khúc Kim Tích biến thành. Thẩm Thính nuôi riết thành nghiện chọc chọc nhím nhỏ Khúc Kim Tích: “Lần sau, biến thành gấu trúc thử?” Ngày hôm sau, Khúc Kim Tích biến thành một bé gấu trúc. Khúc Kim Tích: “…” Kịch nhỏ: Hiện trường hoạt động, Khúc Kim Tích biến thành bạch tuộc hồng không cẩn thận rơi tõm vào ly rượu. Không lâu sau, sao nữ tép riu Khúc Kim Tích đột nhiên hiện hình, ôm Thẩm Thính cọ tới cọ đi, miệng gọi: “Bố!” Hiện trường chết máy. Hôm sau, weibo Thẩm Thính tung ra chứng nhận kết hôn: Tôi không có đứa con gái lớn như thế. Toàn cầu:!!! Note: Mặc dù thích truyện có não nhưng có vẻ blog này chỉ hợp đào truyện không não rồi (có cái truyện nhiều não nhất thì bị đào rồi bỏ xó). Truyện này nhẹ nhàng dễ thương thôi, coi thể loại với giới thiệu là biết nó thuần giải trí, tiểu bạch văn rồi ha, khuyến cáo đọc không nên mang não. Chọn truyện này thứ nhất vì bạn nữ chính, trời đất ơi sao bạn ấy lại có thể cưng và moe tới vậy, cưng lắm lắm, đặc biệt những khi biến hình, có thể nói những cảnh biến hình chính là điểm sáng nhất của truyện. Thứ hai, đấy là truyện không bôi đen nguyên chủ, tức người bị nữ chính nhập vào. Bạn nguyên chủ truyện này, tuy là ban đầu bạn ấy có một vài hành động hơi nữ phụ, nhưng khi đọc, dần dà lại thấy hành động của bạn ấy là có nguyên do và có thể hiểu được, chỉ là hơi ngốc với hơi dại dột tí, và sau cùng tác giả đã cho bạn này một cái kết trọn vẹn. Thứ ba thì, là vì tác giả đã cho một lời giải thích về việc xuyên không của nữ chính và cả việc bạn ấy liên tục biến hình thành đủ loại động vật, đồ đạc, và với tớ thì lời giải thích này là đủ thuyết phục. Chúc các bạn đọc vui.
Tôi Thật Sự Không Thiếu Tiền
Tôi Thật Sự Không Thiếu Tiền

99 Chương

Giới thiệu 1. Sầm Thanh đi vào rạp hát, cảm thấy nam chính vở kịch đẹp trai diễn giỏi dẻo dai, cô xin cơ hội tham quan hậu trường, tạo quan hệ thân thiết với anh. Sau khi người đàn ông từ chối, Sầm Thanh vẫn không bỏ cuộc, cô tiếp tục đưa ra điều kiện hấp dẫn: “Tôi biết thù lao diễn kịch của các anh, thù lao đóng phim có thể trả cho anh dựa theo diễn viên tuyến một.” “Không đóng phim, không thiếu tiền.” Sầm Thanh bị anh khách khí mời ra hậu trường. Sầm Thanh càng cản càng hăng, đuổi theo người đàn ông đi hơn nửa đất nước lưu diễn, lần nào cũng ngồi tại hàng ghế đầu tiên, không hề có ngoại lệ. Sau đó, Sầm Thanh cảm thấy quả thật hết hy vọng, cô nắm chặt tấm vé không vào rạp hát mà ngồi ở cửa ngẩn người. Sau khi vở kịch kết thúc, người đàn ông chưa thay trang phục diễn đã chạy ra, anh lấy quạt xếp trong tay nâng cằm Sầm Thanh: “Ngàn dặm trường chinh chỉ thiếu một bước, sao em lại bỏ cuộc rồi?” 2. Bộ phim mới sắp khởi quay. Đột nhiên có một ngày Sầm Thanh nghe nói ở vòng tài trợ thứ hai tìm được một ông lớn ra tay hào phóng, nhưng muốn tự mình diễn vai nam chính. Cô suy diễn ra hình tượng những nhà doanh nhân trung niên xuất sắc, cô hết hồn, mồ hôi lạnh ứa ra toàn thân, lảo đảo chạy tới phòng họp ngăn cản tai họa này. Ai ngờ, người ngồi trong phòng hội nghị là Đoàn Sinh Hòa mà cô đuổi theo hơn mười mấy buổi diễn trong chuyến lưu diễn. Người đàn ông thay đổi dáng vẻ chuyên tâm diễn xuất, đi theo sau là vài nhân vật có tiếng trong ngành. Một cú điện thoại trong một phút có thể được mất hàng chục triệu, một chiếc khuy măng sét có thể ngang bằng tiền lương cô cực khổ kiếm được trong một năm. Đoàn Sinh Hòa cách chiếc bàn cười với Sầm Thanh: “Tôi rất hứng thú với kịch bản của em, cho nên mang vốn tiến vào đoàn phim.” 3. Tại phim trường, biên kịch Sầm Thanh xem một cảnh phát lại đã được đạo diễn duyệt, cô cứ cảm thấy không đạt tới hiệu quả mà mình mong muốn. Nam chính kiêm nhà đầu tư Đoàn Sinh Hòa ngồi một bên, anh quan sát những người đang chờ tại hiện trường —— “Ánh đèn, bối cảnh, trang phục tạo hình, đạo diễn… em thấy cần đổi cái nào?” Sầm Thanh:???
Như Ý Xuân
Như Ý Xuân

89 Chương

Tên truyện: Như Ý Xuân – Gả cho quyền thần bần hàn. Tác giả: Chanh Dữ Bạch. Thể loại: Cổ đại, cưới trước yêu sau, ngọt sủng, cung định hầu tước, góc nhìn nữ chính. Số chương: 89 chương + 9NT Trans + beta: Nàng fish. Giới Thiệu Tầm Lại là hạ thần được tân đế ưu ái, là con dao sắc nhọn, chỉ đâu đánh đó của tân đế. Mặc dù tướng mạo trông cực kỳ anh tuấn, nhưng hắn đi đến đâu người người đều cảm thấy nguy hiểm đến đấy. Mọi người lén đặt cho hắn một cái tên, gọi là ‘Diêm vương mặt ngọc”. Ngoài mặt, các thế gia đại tộc tỏ ra rất cung kính hắn, nhưng trong lòng lại thầm coi thường hắn xuất thân nghèo hèn. Một ngày nọ, con dao này đã chém lên phủ Thịnh Lăng hầu. Sau khi bãi triều, Thịnh Lăng hầu cuối cùng cũng không thể nhịn được nữa mà đứng trước mặt hắn chửi ầm lên: “Thằng nhãi ngươi chỉ là một con chó điên, có cái gì đáng để tự hào chứ? Dám chọc vào bản hầu, bản hầu sẽ cho ngươi biết tay!” Tầm Lại hừ lạnh một tiếng, nhìn Thịnh Lăng hầu bằng đôi mắt vô cùng lạnh lẽo. Hôm sau, Thịnh Lăng hầu nhận được một thánh chỉ, tân đế hứa hôn đích trưởng nữ của ông cho Tầm Lại. Thịnh Lăng hầu tức đến độ ba ngày không lên triều, tuy nhiên, một tháng sau, đích trưởng nữ Thịnh Lộ Yên vẫn phải vào Tầm phủ. Thời gian đầu, tất cả mọi người đều thương cảm cho Đại cô nương phủ Thịnh Lăng hầu, vì một đóa hoa yêu kiều như thế mà phải cắm vào một bãi cứt trâu. Sau này, khi thấy nàng càng ngày càng được yêu chiều, người đến phủ nhờ vả càng lúc càng đông. Vở kịch nhỏ Tân đế tổ chức yến tiệc để chiêu đãi trọng thần, Tầm Lại thấy thê tử bưng tới một bát cháo lạnh thì khẽ chau mày, song hắn vẫn đưa tay cầm lấy, uống hết trong vài ngụm. Thịnh Lộ Yên nhìn ánh mắt của mọi người, chợt nảy ra một ý, nàng bắt đầu lau lệ: “Đại nhân, hôm qua thiếp thân chỉ nói ngài một câu, vậy mà hôm nay đến cháo cũng không thể uống sao?” Gân xanh trên trán Tầm Lại hơi nảy lên, muốn nói gì đó. Thịnh Lộ Yên lặng lẽ kéo tay áo và lắc đầu với hắn. Tầm Lại thở ra một hơi, nghiêm mặt nói: “Nếu còn không nghe lời thì đến cả nước cũng đừng hòng uống!” Nghe vậy, Thịnh Lộ Yên rưng rưng nước mắt. Ánh mắt của đám đông lại tràn đầy sự thương cảm. Sau đó, đã không còn ai đến tìm nàng cầu xin thương tình nữa. Hướng dẫn đọc: 1. Cưới trước yêu sau. 2.Nữ chính diễn sâu vs nam chính lạnh lùng.
Gió Xuân Rực Lửa
Gió Xuân Rực Lửa

100 Chương

Văn án: Tình yêu của anh, như gió của cánh đồng hoang vu bát ngát, dữ dằn nhưng cũng không kém phần dịu dàng. Đội trưởng Quý của khu bảo hộ động vật hoang dã có tính cách cứng nhắc, vừa không dễ chọc vừa khó hòa hợp. Sau khi vừa đi công tác một chuyến, nghe nói anh đã có bạn gái. Mọi người xúc động: Cô gái nhà ai lại không có mắt như thế. Một ngày nào đó, có một cô gái mắt sáng mày ngài, dịu dàng xinh xắn đến khu bảo hộ. Cô ấy nói: “Tôi tới tìm bạn trai.” Lúc ấy trong miệng Quý Bắc Chu vẫn ngậm thuốc lá, cả người dựa vào thân xe việt dã với vẻ lười nhác, phả ra từng vòng khói, nhưng vừa mới nhận điện thoại xong, người đã chạy đi mất hút. Không được sự cho phép của anh, mấy người kia không dám đi, đến khi trời đã tối, bọn họ mới nhìn thấy người nào đó dắt tay cô gái kia đi tới gần. Nhìn mấy người xếp hàng theo thứ tự, cô gái nhỏ hỏi với vẻ tò mò: “Cũng muộn rồi mà, bọn họ đang làm gì thế?” Quý Bắc Chu: “Chắc cũng đi ngắm sao giống chúng ta.” Sau đó mọi người lại nhìn thấy đội trưởng nhà mình khẽ hỏi cô ấy: “Em thích ngắm sao, hay là thích ngắm anh hơn?” Mọi người lại cảm khái: “Là chúng ta không có mắt mà!” Một câu vắn tắt: Một câu chuyện nhỏ ngọt ngào. (Đội trưởng khu bảo hộ động vật hoang dã – Nghiên cứu sinh) (Quý Bắc Chu – Lâm Sơ Thịnh)
Hôn Lễ Của Chúng Ta
Hôn Lễ Của Chúng Ta

7 Chương

[Zhihu] HÔN LỄ CỦA CHÚNG TA Tác giả: 小柒崽子 Thể loại: ngôn tình, khác... Giới thiệu Vào ngày diễn ra hôn lễ của chúng tôi, chú rể không hề xuất hiện. Lúc đó tôi đang mang thai đến tháng thứ 4, dù đã gọi điện cho anh ấy rất nhiều lần nhưng không có ai bắt máy, và cuối cùng là điện thoại không liên lạc được. Xung quanh bắt đầu xuất hiện những tiếng xì xào: "Lần đầu tiên tôi thấy chú rể trốn hôn đấy." "Cũng đâu có luật nào ép phải kết hôn, người ta không muốn cưới nữa thì bỏ thôi.” Từng cơn gió lạnh thoảng qua, tôi hụt hẫng đứng trong lễ cưới của chính mình, luống cuống an ủi những vị khách đang lần lượt rời khỏi lễ đường. Cả ngày hôm đó tôi ngây ngốc chờ ở góc phố, cho đến khi mọi người đã giải tán cả rồi thì anh ấy vẫn không hề đến. Một dì đứng bên cạnh tôi buột miệng nói một câu. "Giang Thâm hình như là con riêng của vợ cũ của bố cô đấy, chắc hẳn làm ra chuyện này để trả thù cô rồi.” Trên đường trở về nhà, câu nói đó cứ quanh quẩn mãi trong đầu tôi. Trong lúc tâm trí lơ đãng, xe của tôi đã va chạm với một chiếc xe tải, tôi và đứa con mới 4 tháng tuổi đã bị chôn vùi dưới gầm xe oan nghiệt.