Đô thị
Mô tả thể loại: bối cảnh chính diễn ra ở thời hiện đại

Hôn Hạnh - Ngải Ngư
26 Chương
Sau khi Sơ Hạnh nhận ra mình thích Cận Ngôn Châu, trực tiếp tìm anh tỏ tình: “Cận Ngôn Châu, mình thích cậu. Nếu cậu cũng thích mình thì hãy đến đây ôm mình đi.” Cận Ngôn Châu: “Ai muốn ôm em.” Anh nói, cả người đã đi tới trước mặt cô, cúi đầu hôn môi cô. - Anh thích em hơn là em thích anh. Sân trường đại học// mối tình đầu, song xử, 1V1. Cô gái nhỏ thẳng thắn dễ thương x nam vương trường học kiêu ngạo, con cưng của trời. Lời văn ngọt ngào đầy cảm hứng về cuộc sống. Muốn trở nên ưu tú hơn, kề vai sát cánh cùng anh. Vì yêu mà dũng cảm, trân trọng từng khoảnh khắc.

Xuyên Nhanh Hành Trình Cứu Vớt Nữ Phụ
167 Chương
Trong mỗi một tiểu thuyết, nữ phụ luôn là nhân vật khiến đọc chán ghét, luôn là người chống đối nữ chính, luôn muốn đoạt đi những thứ của nữ chính... Nhưng thật ra họ cũng là người, họ cũng có tâm tư tình cảm của mình. Chỉ là tác giả cố tình phóng đại mọi thứ, cố tình khiến họ trở nên đáng ghét, cố tình khiến họ phải đối đầu với nữ chính, làm nền cho nữ chính, và rồi kết cục của họ luôn là thê thảm, bi thương Những oán hận sâu trong lòng của các nhân vật nữ phụ đã đưa họ đến tiệm sách "Nhân Sinh Mộng". Liệu chủ nhân của tiệm sách này có giúp gì được cho những vị khách của họ không?

Sau Khi Nhận Việc Ở Minh Phủ
63 Chương
Ngày thứ bảy sau khi nhận bằng tốt nghiệp, Ôn Bạch trúng thưởng, phần thưởng là một công việc. Nguyên nhân là do trước đây không lâu có một cái thông báo tuyển dụng bỗng dưng xuất hiện trên hotsearch. Một công ty vô danh không biết từ đâu nhảy ra, đăng weibo thông báo muốn tuyển trợ lý riêng cho ông chủ. Một cái hotsearch bỗng dưng ra mắt ở vị trí trung tâm, thêm một dòng chữ đỏ chót bốn không giới hạn, “không giới hạn học lực, không giới hạn tuổi tác, không giới hạn giới tính, không giới hạn nơi sinh sống”, bài đăng trong nháy mắt bùng nổ. Quần chúng ăn dưa – 1: Nói ra sợ mấy người không tin, công việc của tôi là do rút thăm trúng thưởng mà có. Quần chúng ăn dưa – 2: Cái công ty vớ vẩn này chui được từ đâu ra, tự thêm đất diễn cho mình thế? Quần chúng ăn dưa – 3: Kiến nghị đưa lên 1818 Mắt Vàng*. (*1818 Mắt Vàng: một chương trình thời sự của đài Chiết Giang) Trong tiếng trào phúng càng ngày càng mãnh liệt, công ty vô danh kia chia sẻ vị trí của mình, là Đệ Nhất sơn trang. Khu vực tấc đất tấc vàng, chính là Đệ Nhất sơn trang dành cho những nhà quyền quý và giàu có. Còn bổ sung thêm, tiền lương mỗi năm một trăm vạn, có thể cân nhắc thưởng thêm, khi nào lượt chia sẻ đạt đủ tám mốt vạn sẽ tự động mở quay thưởng. Cư dân mạng: “…” Tôi định lớn tiếng trách mắng bọn họ nhưng mà bọn họ cho thực sự rất nhiều. Ôn Bạch ma xui quỷ khiến, cũng trở thành một trong tám mốt vạn lượt chia sẻ, đã thế còn trúng thưởng. Sau đó… nhận việc ở âm ty. Đối với chuyện này, Ôn Bạch chỉ có bảy chữ để nói: Ông chủ cõi âm, không phải người. * Lục Chinh ban đầu: Ôn Bạch, cậu đang mắng tôi đúng không? Ôn Bạch: Tôi không có, tôi không có. Lục Chinh sau đó: Ôn Bạch, cậu thích tôi đúng không? Ôn Bạch: Chuyện này… thực sự là không có. Lục Chinh: … Khả năng cao là có. Lục Chinh sau đó nữa: Sao Ôn Bạch lại khó theo đuổi thế nhỉ???

Thích Một Con Mèo
42 Chương
Bạn đang đọc truyện "Thích Một Con Mèo" của tác giả Hoa Hoa. Một câu chuyện về thuở niên thiếu, về những nhẹ nhàng, ngọt ngào của thanh xuân tươi đẹp ấy! Năm năm, là dài hay ngắn? Năm năm rồi mới gặp lại nhau. Cậu không còn nhớ mình nữa sao? Cậu quên mình thật rồi sao?

Người Tại Bệnh Viện Tâm Thần, Thực Lực Của Ta Là Toàn Viện Tổng Cộng
115 Chương
【 khôi hài 】+ 【 cao võ 】+ 【 vô địch 】+ 【 cát điêu 】 Xuyên qua đến cao võ thế giới Lâm Thiên, kế thừa một nhà bệnh viện tâm thần. Vốn cho rằng sẽ thường thường không có gì lạ vượt qua quãng đời còn lại Lâm Thiên, trong đầu đột nhiên vang lên hệ thống thanh âm nhắc nhở! 【 đinh! Hệ thống thức tỉnh! 】 【 lấy đem túc chủ cùng bệnh viện tâm thần khóa lại! 】 【 túc chủ thực lực = bệnh viện tâm thần thành viên thực lực tổng cộng! 】 【 chúc mừng túc chủ! Thu hoạch được Sơn Hải cảnh tam trọng thiên tu vi! 】 Lâm Thiên lập tức sững sờ, mình cái này vô địch? Thế nhưng là cả tòa bệnh viện tâm thần tăng thêm mình cũng chỉ có ba người mà thôi. Mà trừ mình ra, còn lại hai cái giả ngây giả dại lão đầu, rõ ràng đều là Sơn Hải cảnh giới cường giả! Nguyên bản Lâm Thiên cho là mình gặp qua bên trên đại ẩn tại thị vô địch sinh hoạt. Ai biết đột nhiên có một ngày, một cái tự xưng Nhân Hoàng lão giả đến đây làm nhập viện thủ tục. Từ đó về sau, bệnh viện tâm thần liền lại không an bình! Lục tục ngo ngoe có đại năng giả đến đây định cư! . . . Trở xuống là người chung phòng bệnh trình bày. Thần Đoán một mạch: Ta vốn cho rằng ta rèn đúc thủ đoạn thiên hạ nhất tuyệt, thẳng đến nhìn thấy Lâm Thiên, từ đây ta không dám ở trước mặt hắn cầm chùy! Đạo Thần truyền nhân: Lâm Thiên thủ pháp nhanh đến dù cho ta nghịch chuyển thời gian cũng vô pháp thấy rõ ràng! Hồ tộc Nữ Đế: Đem ta cái đuôi dừng, cho Lâm Thiên phu quân hảo hảo bồi bổ! Đương đại Nhân Hoàng: Một mình ta có thể dùng nhân tộc vạn năm không lo, Lâm Thiên một người có thể để cho vạn tộc vĩnh thế thần phục! Phương tây Thánh nữ: Thẳng đến gặp được Lâm Thiên, ta mới biết được mình không phải Yandere, mà là bệnh tâm thần! Dị tộc Đại Đế: Làm ta trên chiến trường nhìn thấy bệnh viện tâm thần áo khoác trắng lúc, ta liền biết, hết thảy đều dư thừa! . . .

Khóe Miệng Của Cậu Thật Ngọt
41 Chương
Trường trung học Thủ Minh có một nhân vật tên Lâm Như Hứa không ai không biết, bởi vì không chỉ là một học sinh thành tích xuất sắc, tướng mạo xuất chúng mà còn là giáo bá, của trường, giá trị vũ lực cao, không ngán ai cả. Mà mọi người cũng biết người Lâm Như Hứa ghét nhất là Hà Tâm Ý, một học thần vừa chuyển trường tới, là con ngoan trò giỏi, học sinh cưng của các thầy cô, Ghét của nào trời trao của đó, hai người lại là bạn cùng bàn… Bởi vì đánh nhau mà Lâm Như Hứa bị đứng kiểm điểm trên bục trong giờ chào cờ, tầm nhìn của cậu ta xuyên qua đám bạn học nhìn thẳng mặt Hà Tâm Ý ngồi phía cuối hàng, khóe miệng mang theo vết thương khẽ nhếch lên, "Em biết sai rồi, lần sau nhất định sẽ nhẹ một chút." Thầy chủ nhiệm đứng một bên tức giận không thôi, "Còn có lần sau?" Sau đó, Lâm Như Hứa hôn lên môi Hà Tâm Ý, "Cục cưng, lần này tớ nhất định sẽ cắn nhẹ."

Lời Nói Dối Của Đôi Mắt
80 Chương
Bạn đang đọc truyện "Lời Nói Dối Của Đôi Mắt" của tác giả Cỏ Ngáo. Từ nhỏ, Bạch Sở Khiết đã có đủ loại biệt danh như "vong hồn không biết nói chuyện" hay "búp bê một mắt" vì một bên mắt phải của anh bị mù bẩm sinh. Từ khi còn bé cho đến khi sắp đi đến cuối những năm thanh xuân vườn trường, cậu sống trong tự tin mặc cảm, không biết vì bị kỳ thị hay chính sự tự ti của cậu khiến cho vòng bạn bè của cậu nhỏ hẹp đến mức đáng thương. Cậu những tưởng mình cứ âm âm u u thế này cho đến hết đời, cho đến khi tình cờ bắt gặp nụ cười thoáng qua của đàn anh Trần Duật Đằng, cậu biết, mình đã biết yêu. Ngạc nhiên hơn chính là Trần Duật Đằng lại là người chủ động tiếp cận với cậu, song song đó là xua đuổi những kẻ bắt nạt cậu. Nhờ sự tiếp sức tinh thần của anh, cậu sống vui hơn, tự tin hơn. Sự tự tin trong cậu ngày càng nhỏ. Và rồi đến một ngày, Trần Duật Đằng nắm tay cậu đi trên con phố nhỏ. Rồi lại yêu thương nói ra một câu. "Anh thích em! Không phải vì nhan sắc, mà là vì em rất đặc biệt. Ông trời sẽ không lấy của ai bất kì thứ gì. Hy vọng em có thể tin tưởng anh" Một câu tỏ tình ngắn ngủi, bọn họ cùng nhau yêu đương vào thời học sinh. Hắn giúp cậu vượt qua tự ti, giúp cậu hiểu được rằng dù con mắt phải có bẩm sinh không thấy được gì thì cậu vẫn là đẹp nhất.

Dù Cho Anh Có Thâm Tình
50 Chương
Truyện "Dù Cho Anh Có Thâm Tình" của tác giả Mộc Vũ Nguyện. Truyện kể về Khương Tri Ly là một tiểu thư khiến người khác vừa thèm khát vừa căm hận, vừa ngưỡng mộ lại vừa ghen ghét. Là một cô gái có ngoại hình nổi bật, dáng vóc hoàn hảo, khuôn mặt mê người, xuất thân tốt đẹp, cô tựa như một đóa hồng cực kì rực rỡ, nổi trội hơn hết thảy với đuôi mắt xếch tựa mắt hồ ly, khiến người rung động và kinh diễm. Bỗng nhiên có một ngày, chồng sắp cưới của cô ngoại tình với em họ, sản nghiệp gia đình điêu đứng. Có người nói với cô, Phó Bắc Thần trở lại rồi. Năm đó, tại trường Nhất trung ở Giang Thành, chủ tịch đứng trên bục được muôn người để mắt đến, Khương Tri Ly, cô gái nhỏ được nuông chiều vì một vụ cá cược, quyết tâm kéo “bông hoa của núi cao” xuống khỏi tế đàn.

Xuyên Không Về Năm 1965
44 Chương
Năm 1965, Cố Bắc Xuyên nhận được điện báo, nói rằng cô vợ kết hôn năm 5 chạy tới bộ đội muốn ly hôn với anh, khi ấy anh đang chiến đấu với lũ lụt. Năm 1965, Khương Vẫn xuyên vào người vợ mặc kệ gió mưa muốn ly hôn chồng, lúc ấy nhà nguyên chủ đang gặp nạn. Theo cốt truyện, sau khi nguyên chủ đi, ba đứa cháu của cô lao đao, lúc cô xuyên tới ba đứa bé đang co rúm ở góc tường. Khương Vãn thở dài, ôm lấy ba đứa xông vào đêm mưa tới bộ đội tìm Cố Bắc Xuyên. Cố Bắc Xuyên lúc thấy cô đâm đầu vào dòng nước chảy xiết, anh hoảng sợ vô cùng, vợ gặp nạn mà cũng không muốn gặp anh, có lẽ phải ly hôn thôi. Khương Vãn cứu sống một cụ già trong dòng nước, cô bơi đến bên bờ chìa tay với chiến sĩ chống lũ (là Cố Bắc Xuyên), “Đồng chí, giúp với…” Cố Bắc Xuyên ngây ngốc, vợ không nhận ra mình ư? Anh hỏi: “Cô dẫn theo đứa nhỏ tới bộ đội làm gì?” Khương Vãn run rẩy: “Trong nhà hết lương thực rồi, tôi tới tìm chồng mình là Cố Bắc Xuyên.” Sau khi bão qua đi, Khương Vãn tới bộ đội, trông thấy sĩ quan chìa tay cứu cô bỗng kính lễ, “Chào đồng chí Khương Vãn, tôi là Cố Bắc Xuyên.” Khương Vãn: “… Tôi mất trí nhớ rồi, ly hôn gì chứ, chờ tôi nhớ lại rồi tính sau.” Cố Bắc Xuyên: Hửm? Vợ lại nói linh tinh nữa! Làm sao đây?

Mink Đường Phố Số 13
1.751 Chương
Ta thích ngồi ở ban đêm không có một ai trên đường cái, nghe "Bọn hắn" xì xào bàn tán, hưởng thụ lấy "Bọn hắn" ồn ào náo động. Tác giả bộ :Ma Lâm,Phòng Sách Đêm Khuya, fan linh dị thêm truyện vào tủ nào :D

Thần Hào: Ta Thật Là Đại Phản Phái A
981 Chương
Tần Lãng vượt qua đến nhiều bộ văn học mạng dung hợp thế giới, gia gia là sau khi trải qua sàng lọc lão công huân! Phụ thân tòng sĩ, quyền hành thông thiên! Mẫu thân buôn bán, giá trị con người doạ người! Mà hắn, thì là Tần gia người thừa kế duy nhất! Có thể dạng này thần hào hết lần này tới lần khác lại là nguyên tác bên trong đại phản phái? Muốn bị nhân vật chính điên cuồng đánh mặt, gia tộc cũng phải trở thành nhân vật chính bàn đạp? "Đinh! Thiên mệnh đại phản phái hệ thống khóa lại bên trong. . ." Cái gì? Cướp bóc nhân vật chính khí vận có thể thu được phản phái giá trị? Phản phái giá trị có thể thu hoạch các hạng thần kỹ kỹ năng! Tần Lãng chống nạnh, giẫm lên khí vận chi tử một đường hát vang tiến mạnh, đứng thẳng đỉnh phong hét lớn một tiếng: "Còn có ai? !"

Ngày Đêm Nhớ Thương
15 Chương
Anh vì muốn Chu Tuyết từ bỏ tình cảm với mình, thế nên cố ý nói với mọi người rằng quan hệ giữa anh và Chu Tuyết là em gái anh trai. Sau đó, mọi người đều gọi Chu Tuyết là “cô Tạ”, như thể thật sự coi cô là em gái của anh. Cuối cùng, có một ngày Chu Tuyết không chịu nổi nữa, cãi nhau với Tạ Khinh Hàn một trận, tàn nhẫn nói, “Sớm muộn gì anh cũng sẽ hối hận.” Khi đó Tạ Khinh Hàn không để lời Chu Tuyết nói ở trong lòng, anh đã quen với tình cách của cô, cho nên đối với cô càng thêm cưng chiều. Chỉ là anh không ngờ, sau này anh thực sự hối hận. Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Như Em Hằng Mong hay Động Tâm Vì Em của cùng tác giả.
