Đô thị
Mô tả thể loại: bối cảnh chính diễn ra ở thời hiện đại

Yêu Đương Đoan Chính
99 Chương
Truyện Yêu Đương Đoan Chính của tác giả Tây Tây Đặc kể về Yến Hảo là một người nhan cẩu chân chính, là kiểu người rất dễ bị vẻ đẹp làm cho xiêu lòng. Thế nên vừa nhìn thấy Giang Mộ Hành ngay từ ánh mắt đầu tiên, cậu đã rất muốn trở thành người yêu của anh ấy.

Bản Lĩnh Ngông Thần
1.038 Chương
Bạn đang đọc truyện Bản Lĩnh Ngông Thần của tác giả Ngự Dụng Cuồng Thần. Trở lại đất nước sau bao năm chinh chiến, nhưng ngoài cái danh chiến thần ra thì được cái gì chứ???? Gia anh bị người khinh nhục như vậy, thế mà giờ anh mới biết. Trở về đã bắt gặp cảnh vợ mình bị ép tái hôn, thậm chí con gái anh còn bị đem ra làm hàng hóa đấu giá... Từ nay về sau, anh phải bảo vệ gia đình mình, dù trời có sập xuống, anh cũng phải phá nát nó! Nếu yêu thích truyện ngôn tình, bạn có thể tìm đọc thêm Sau Khi Mang Thai, Tôi Ly Hôn Ảnh Đế hay Hào Môn Tổng Tài Sủng Lão Bà

Sơn Thủy Nhất Trình
60 Chương
Lời tựa Có người sẽ mất ngủ, Có người sẽ say sưa, Có người than khóc suốt đêm dài, Có người độc bước trên đường vắng trong đêm tối, Có người phải rạch một dao trên chính cơ thể, lấy tàn thuốc đốt thành vết sẹo, Có cả người bức thiết tự sa ngã, coi mình như miếng giẻ rách suốt một thời gian, Có người gọi vô số cuộc điện thoại cho một người mãi mãi không nhận máy, kết nối rồi lại lập tức dập ngay, Cũng có người đi du lịch một mình, Có người bỗng bắt đầu chép kinh ăn chay, Có cả người thình lình trở thành nhà văn nhà thơ hoặc nhà soạn nhạc tài giỏi, Có người cắt tóc mặc những bộ đồ chưa từng mặc bao giờ, diễn vai một người khác, Có cả những người chỉ cố gắng để nở nụ cười một cách hời hợt, từ ấy khiến mọi nụ cười chân thật nửa đời còn lại hao mòn mất hút, Đương nhiên cũng có người chỉ ngồi đờ đẫn trên giường chìm trong thinh lặng lâu rất lâu, mãi đến khi thở ra một hơi dài thật dài mới nằm xuống và lập tức ngủ thiếp. Cái giây lát con người bất chợt bừng tỉnh có đủ mọi hình hài, Giữa thời gian và thời gian có một lớp nhau thai, Tôi từng thấy vô số người ở vô số vị trí mỗi khác, chọc thủng lớp màng mỏng kể trên, Họ tới từ cơ thể mẹ mỗi khác, ôm trong mình tính trẻ con vụn bể khác nhau, hàm chứa phẫn nộ và lấy làm lạ, Cuối cùng giáng sinh tới thế giới hiện thực nhất này. Trở thành một con người không có khác.

Vô Vi Nhất Niệm
29 Chương
Người dịch: Dương Lam Độ dài: 14 chương Giáo sư đại học x Thiếu niên ẩm ương Giới thiệu: Không muốn dong dài. Thật sự là chưa từng đọc qua truyện đam mỹ nào. Thích nên viết chơi thôi. Lời người dịch: Thủy Hóa Bối là tác giả tớ quý. Bạn ấy không viết nhiều, văn phong còn lắm chỗ ngô nghê, gượng gạo, câu chuyện được kể cũng không phải quá xuất sắc gì, tuy vậy xuyên suốt nó luôn có cái vẻ suy tư, nhiệt huyết rất “người trẻ” làm tớ say say. Hẳn vì vậy mà cứ mỗi khi đọc hay dịch, nó luôn gây cho tớ cảm xúc “muốn cố gắng”. Vô vi nhất niệm như lát cắt ngắn về một đoạn trưởng thành của một cậu trai. Cậu ấy còn trẻ con, còn non nớt, còn ngây thơ chẳng biết điều gì đang chờ mình. Cậu ấy phải cố mò mẫm để trưởng thành và vượt qua những khoảng chững, những phút bế tắc mất phương hướng. Và dẫu có thật nhiều khuyết điểm, cậu ấy lại gây cho tớ cảm giác thấy lại bản thân khi hoang mang vài năm trước và cả hiện tại, và tớ không thể ghét cậu ấy nổi. Như những truyện cùng tác giả, Vô vi nhất niệm có mạch truyện và không khí trầm lắng, đôi chỗ nặng nề và cái kết man mác buồn. Lời khuyên là đừng bỏ qua phần lời tác giả. Bất kể cảm xúc bạn chùng vì cuốn truyện này cỡ nào, lời chia sẻ của tác giả chắc chắn sẽ khiến bạn phải nhoẻn cười và nhẹ nhõm ngay trở lại. Cùng đọc truyện nhé!!!

Đừng Động Vào Kịch Bản Của Tôi
155 Chương
Người dịch:Dương Lam Việt hóa bìa: Châu Về Hợp Phố Độ dài: 78 chương Thể loại: hiện đại, tình chị em, nhẹ nhàng, ngọt sủng Nữ biên kịch x Nam trợ lý biên kịch Giới thiệu lan man dài dòng: Biên kịch là công việc như thế nào ư? Bên truyền hình sẽ làm việc thế nào? Trong đoàn phim lục đục ra sao??? Hóng à?? Thế thì hãy tiếp tục xem nhá! Muốn trở thành một biên kịch, cần thiết phải có đủ hai tố chất. Thứ nhất, muốn kháng áp. Áp lực từ việc nhà làm phim muốn sửa kịch bản, vợ đạo diễn nói muốn thêm diễn, diễn viên chảnh chọe, bên quảng cáo cảm thấy không hài lòng…… Kịch bản sửa mười lần, vẫn chưa đủ hay; sửa 30 lần, qua loa đại khái; sửa 50 lần, miễn cưỡng cũng có xí linh hồn. Thứ hai, muốn học cách nhận “nồi”. Lúc viết kịch bản, phải xem nó như con mình, viết xong thì thôi, coi như không có đứa con này. Dù cho nó bị ma quỷ biến đổi thành nội dung gì, người xem cuối cùng vẫn sẽ chửi vào mặt mẹ ruột này là “Biên kịch não tàn” “Biên kịch ngốc X”. Lúc này còn có thể làm sao bây giờ? Cười sống sót đi! Giới thiệu đi ngay vào nội dung chính: Tân Y Dật vốn tưởng mình đào được một bé chó con, ngờ đâu chó con gào rú ngoác miệng nhào lên, ấy vậy là một nhóc chó sói đội lốt chó con. Tân Y Dật: Bây giờ trả hàng còn kịp không? Hạ Lâm Tự: Chị nghĩ hay đấy! Tình chị em ~

Cùng Ngày Ly Hôn Với Đại Lão Tôi Biến Nhỏ
139 Chương
Tác giả: Đường Hoàn Hoàn Người dịch: Dương Lam Nguồn: Tấn Giang Độ dài: 114 chương + xx phiên ngoại Thể loại: ngôn tình, xuyên sách, biến thành động vật, đồ đạc, hài sủng moe Giới thiệu: Khúc Kim Tích xuyên thành sao nữ vô danh trong một cuốn sách. May mắn thay, sao nữ có ông chồng bí mật: Siêu sao Thẩm Thính. Chết nỗi là, sao nữ suýt thì đã cắm sừng Thẩm Thính. Để tránh khỏi kết cục bi thảm của bản thân, Khúc Kim Tích chủ động đề nghị ly hôn. Chẳng ngờ đúng ngày ly hôn gặp tai nạn xe, cô biến thành một con mèo con, bị cảnh sát xách về đồn. Cùng đường bí lối, Khúc Kim Tích vươn móng viết mấy chữ như giun bới: Bố cháu là Thẩm Thính, số điện thoại xxxxx. Cảnh sát: “Anh Thẩm đúng không, phiền anh tới đồn cảnh sát xx đón… con gái anh về.” Thẩm Thính: “???” Fan đều biết Thẩm Thính không thích động vật, cho đến một ngày, phát hiện bên cạnh anh thế mà lần lượt xuất hiện đủ loài động vật. Tất nhiên họ không biết rằng, đó đều là Khúc Kim Tích biến thành. Thẩm Thính nuôi riết thành nghiện chọc chọc nhím nhỏ Khúc Kim Tích: “Lần sau, biến thành gấu trúc thử?” Ngày hôm sau, Khúc Kim Tích biến thành một bé gấu trúc. Khúc Kim Tích: “…” Kịch nhỏ: Hiện trường hoạt động, Khúc Kim Tích biến thành bạch tuộc hồng không cẩn thận rơi tõm vào ly rượu. Không lâu sau, sao nữ tép riu Khúc Kim Tích đột nhiên hiện hình, ôm Thẩm Thính cọ tới cọ đi, miệng gọi: “Bố!” Hiện trường chết máy. Hôm sau, weibo Thẩm Thính tung ra chứng nhận kết hôn: Tôi không có đứa con gái lớn như thế. Toàn cầu:!!! Note: Mặc dù thích truyện có não nhưng có vẻ blog này chỉ hợp đào truyện không não rồi (có cái truyện nhiều não nhất thì bị đào rồi bỏ xó). Truyện này nhẹ nhàng dễ thương thôi, coi thể loại với giới thiệu là biết nó thuần giải trí, tiểu bạch văn rồi ha, khuyến cáo đọc không nên mang não. Chọn truyện này thứ nhất vì bạn nữ chính, trời đất ơi sao bạn ấy lại có thể cưng và moe tới vậy, cưng lắm lắm, đặc biệt những khi biến hình, có thể nói những cảnh biến hình chính là điểm sáng nhất của truyện. Thứ hai, đấy là truyện không bôi đen nguyên chủ, tức người bị nữ chính nhập vào. Bạn nguyên chủ truyện này, tuy là ban đầu bạn ấy có một vài hành động hơi nữ phụ, nhưng khi đọc, dần dà lại thấy hành động của bạn ấy là có nguyên do và có thể hiểu được, chỉ là hơi ngốc với hơi dại dột tí, và sau cùng tác giả đã cho bạn này một cái kết trọn vẹn. Thứ ba thì, là vì tác giả đã cho một lời giải thích về việc xuyên không của nữ chính và cả việc bạn ấy liên tục biến hình thành đủ loại động vật, đồ đạc, và với tớ thì lời giải thích này là đủ thuyết phục. Chúc các bạn đọc vui.

Nữ Hoàng Làm Dáng
100 Chương
Tên gốc: Toàn giới giải trí đều cho rằng ta là đà tinh/ TOÀN GIỚI GIẢI TRÍ ĐỀU CHO RẰNG TÔI THÍCH LÀM NŨNG Edit: Jeongie Bìa: Qin Zồ (Qin Zồ đi cùng bạn =))) Thể loại: Hiện đại, showbiz, sủng, hài. Độ dài: 83 chương + 16 ngoại truyện. Đoá "bạch liên hoa" Sở Tích ở trong giới là một tồn tại khá thần kì. Ai ai cũng công nhận cô nàng là người xinh đẹp nhất, điệu đà nhất,và dĩ nhiên anti-fan cũng cao chết ngất. Nhưng, nhưng, nhưng, quan trọng nhất là kim chủ của cô cũng là người có tiền nhất đó ngaaa~ Một ngày nọ, ông trời chướng mắt cô quá, tiện tay phát cho cô một tờ giấy chẩn đoán bệnh nan y. Cứ ngỡ ở bên nhau đã hai năm, tốt xấu gì cũng có tình cảm, thế là Sở Tích mếu máo chạy đi tìm đại gia khóc lên khóc xuống. Ai ngờ người kia vừa thấy cô rơi nước mắt thì cười khinh bỉ, tiện tay xé luôn tờ giấy chẩn đoán bệnh của cô, "Dẹp ngay ba cái giọt nước mắt cá sấu ấy đi, cô cũng biết là giữa chúng ta không nói đến chuyện tình cảm." *** Sở Tích có người chống lưng là chuyện cả showbiz đều biết, nhưng dạo gần đây tài nguyên của cô xuống dốc không phanh, hình tượng khác hẳn một trời một vực so với trước kia. Thậm chí vì để thu hút sự chú ý mà cô còn dùng tay không chặt gạch trong một chương trình giải trí, thế là hình tượng bông hoa trắng bé nhỏ bị sụp đổ trong chớp mắt. Cả giới showbiz đều vỗ tay ăn mừng khi cuối cùng Sở Tích cũng bị đá, sen trắng giả tạo bị lật tẩy nên đã bị đại gia thần bí đá bay. Đến một lần nọ ở studio, có người chụp được cảnh Sở Tích dùng thế thân để diễn cảnh hôn. Còn đương sự Sở Tích lại bị đại gia lạnh lùng lôi đi, sau đó ôm lấy eo cô, đè lên tường hôn. *** Editor có lời muốn nói: Chọn truyện cũng giống như chọn người yêu, đúng thời điểm, đúng gu là mình cầm xẻng lên thôi. Hy vọng mọi người sẽ thích bộ truyện này ^^ Chú ý: Bộ này đa số nói về quá trình phát triển của nữ chính, thế nên phân cảnh tình cảm trong đoạn đầu truyện sẽ không xuất hiện nhiều, nhưng khá đáng đọc đấy ạ ^^

Tôi Thật Sự Không Thiếu Tiền
99 Chương
Giới thiệu 1. Sầm Thanh đi vào rạp hát, cảm thấy nam chính vở kịch đẹp trai diễn giỏi dẻo dai, cô xin cơ hội tham quan hậu trường, tạo quan hệ thân thiết với anh. Sau khi người đàn ông từ chối, Sầm Thanh vẫn không bỏ cuộc, cô tiếp tục đưa ra điều kiện hấp dẫn: “Tôi biết thù lao diễn kịch của các anh, thù lao đóng phim có thể trả cho anh dựa theo diễn viên tuyến một.” “Không đóng phim, không thiếu tiền.” Sầm Thanh bị anh khách khí mời ra hậu trường. Sầm Thanh càng cản càng hăng, đuổi theo người đàn ông đi hơn nửa đất nước lưu diễn, lần nào cũng ngồi tại hàng ghế đầu tiên, không hề có ngoại lệ. Sau đó, Sầm Thanh cảm thấy quả thật hết hy vọng, cô nắm chặt tấm vé không vào rạp hát mà ngồi ở cửa ngẩn người. Sau khi vở kịch kết thúc, người đàn ông chưa thay trang phục diễn đã chạy ra, anh lấy quạt xếp trong tay nâng cằm Sầm Thanh: “Ngàn dặm trường chinh chỉ thiếu một bước, sao em lại bỏ cuộc rồi?” 2. Bộ phim mới sắp khởi quay. Đột nhiên có một ngày Sầm Thanh nghe nói ở vòng tài trợ thứ hai tìm được một ông lớn ra tay hào phóng, nhưng muốn tự mình diễn vai nam chính. Cô suy diễn ra hình tượng những nhà doanh nhân trung niên xuất sắc, cô hết hồn, mồ hôi lạnh ứa ra toàn thân, lảo đảo chạy tới phòng họp ngăn cản tai họa này. Ai ngờ, người ngồi trong phòng hội nghị là Đoàn Sinh Hòa mà cô đuổi theo hơn mười mấy buổi diễn trong chuyến lưu diễn. Người đàn ông thay đổi dáng vẻ chuyên tâm diễn xuất, đi theo sau là vài nhân vật có tiếng trong ngành. Một cú điện thoại trong một phút có thể được mất hàng chục triệu, một chiếc khuy măng sét có thể ngang bằng tiền lương cô cực khổ kiếm được trong một năm. Đoàn Sinh Hòa cách chiếc bàn cười với Sầm Thanh: “Tôi rất hứng thú với kịch bản của em, cho nên mang vốn tiến vào đoàn phim.” 3. Tại phim trường, biên kịch Sầm Thanh xem một cảnh phát lại đã được đạo diễn duyệt, cô cứ cảm thấy không đạt tới hiệu quả mà mình mong muốn. Nam chính kiêm nhà đầu tư Đoàn Sinh Hòa ngồi một bên, anh quan sát những người đang chờ tại hiện trường —— “Ánh đèn, bối cảnh, trang phục tạo hình, đạo diễn… em thấy cần đổi cái nào?” Sầm Thanh:???

Gió Xuân Rực Lửa
100 Chương
Văn án: Tình yêu của anh, như gió của cánh đồng hoang vu bát ngát, dữ dằn nhưng cũng không kém phần dịu dàng. Đội trưởng Quý của khu bảo hộ động vật hoang dã có tính cách cứng nhắc, vừa không dễ chọc vừa khó hòa hợp. Sau khi vừa đi công tác một chuyến, nghe nói anh đã có bạn gái. Mọi người xúc động: Cô gái nhà ai lại không có mắt như thế. Một ngày nào đó, có một cô gái mắt sáng mày ngài, dịu dàng xinh xắn đến khu bảo hộ. Cô ấy nói: “Tôi tới tìm bạn trai.” Lúc ấy trong miệng Quý Bắc Chu vẫn ngậm thuốc lá, cả người dựa vào thân xe việt dã với vẻ lười nhác, phả ra từng vòng khói, nhưng vừa mới nhận điện thoại xong, người đã chạy đi mất hút. Không được sự cho phép của anh, mấy người kia không dám đi, đến khi trời đã tối, bọn họ mới nhìn thấy người nào đó dắt tay cô gái kia đi tới gần. Nhìn mấy người xếp hàng theo thứ tự, cô gái nhỏ hỏi với vẻ tò mò: “Cũng muộn rồi mà, bọn họ đang làm gì thế?” Quý Bắc Chu: “Chắc cũng đi ngắm sao giống chúng ta.” Sau đó mọi người lại nhìn thấy đội trưởng nhà mình khẽ hỏi cô ấy: “Em thích ngắm sao, hay là thích ngắm anh hơn?” Mọi người lại cảm khái: “Là chúng ta không có mắt mà!” Một câu vắn tắt: Một câu chuyện nhỏ ngọt ngào. (Đội trưởng khu bảo hộ động vật hoang dã – Nghiên cứu sinh) (Quý Bắc Chu – Lâm Sơ Thịnh)

Nhìn Lên - Thủy Vị Mật Đào
42 Chương
• Hán Việt: Ngưỡng vọng • Tác giả: Thủy Vị Mật Đào • Chương: 46 • Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, Gương vỡ lại lành, Hào môn, Tra nữ, Ngược nam, Đô thị tình duyên, Hồi ức vườn trường, Song xử, Song hướng cứu rỗi, 1vs1, HE. Văn án: Từ khi bước vào Thời gia, được gia đình cô giúp đỡ, Hứa Túc Dã đã theo thói quen mà nhìn lên. Cô cao cao tại thượng, hắn hèn mọn như trần. Mùa hè năm ấy. Trên sân thượng trường học, Hứa Túc Dã đặt Thời Lục để ở trên tường, dịu dàng thật cẩn thận mà hôn. Hắn nhịn không được mà động tình, nghênh đón hắn lại là một bàn tay thanh thúy. "Hứa Túc Dã, anh tốt nhất nên nhìn nhận rõ thân phận của anh" Cô lạnh nhạt nói xong, rồi xoay người rời đi. _____ Năm đó là một thiếu niên nghèo túng, nhiều năm sau hắn đã là một nhà khoa học kỹ thuật tân quý. Mà hào môn Thời gia lại bị người khác gài bẫy, ngày càng sa sút. Đại tiểu thư Thời gia muốn dựa liên hôn cứu vớt gia tộc của mình. Bọn họ gặp lại nhau trong bữa tiệc. Cô vẫn cao ngạo giống một con khổng tước, nghiêng người lướt qua hắn, không nhìn qua hắn một cái. Hứa Túc Dã dùng sức cầm cổ tay cô. Hầu kết của hắn nổi lên, giọng nói khó khăn "Vì sao không đi tìm anh?". Thời Lục xoay người, cười không chút để ý "Tìm anh? Không phải tôi đã nói anh bị tôi chơi đủ rồi sao?". Hứa Túc Dã trầm mặc, đến lúc cô phải đi, rốt cuộc nhịn không được đem cô ôm vào trong lòng, trong mắt tràn ngập hèn mọn cầu xin "Tới tìm anh đi". "...... Đừng tìm người khác". ________

Sếp Diêm Sao Thế?
114 Chương
Bạn đang đọc truyện Sếp Diêm Sao Thế? của tác giả La Bặc Hoa Thố Tử. Tô Chiết chỉ là một người bình thường, nhưng may mắn thi vào một trường có tiếng, sau khi tốt nghiệp nhanh chóng được nhận việc vào một công ty nổi tiếng tầm cỡ quốc tế. Mọi người ai mà không khen anh một tiếng "giỏi giang" đâu, lại còn nói anh "có phúc", "tốt số", vừa có ngoại hình, có công việc tốt, kiếm tiền nhiều. Nhưng những cay đắng trong đó nào ai biết? Mỗi sớm tinh mơ phải tỉnh để bắt kịp chuyến xe điện đi làm, chen chúc mệt mỏi, kiệt sức, tới công ty phải chịu đựng sếp mình luôn soi mói, miệng độcVì một vụ tai nạn ngoài ý muốn, cấp trên của anh mất thị lực tạm thời, cần tìm một người hiểu biết sinh hoạt của hắn tới giúp đỡ, nhà họ Diêm tiện đường nhớ luôn tới Tô Chiết. "Chỉ cần trong giai đoạn tới cháu có thể ở bên chăm sóc cẩn thận cho Diêm Quan Thương, mỗi ngày cháu sẽ nhận được con số thế này". Nói xong liền vươn một bàn tay ra. Cấp trên luôn luôn công tư phân minh, tuyệt đối không bao giờ đem công việc về nhà, ngay cả người cũng không được tới, anh mà đi thì chẳng phải công việc của anh cũng coi như xong luôn rồi hả?! Tô Chiết vội vã đẩy ra, chối thẳng: "Cuộc sống riêng tư của sếp Diêm không được liên quan đến công việc, cho dù mỗi ngày ngài cho cháu 5000 tệ, cấp dưới như cháu cũng khó mà nhận được". "Năm vạn". Cái mông của Tô Chiết mới nâng lên đã ngồi ngay trở lại: "Ngài nói tiếp đi". Sau khi đạt được thỏa thuận giữa đôi bên, Tô Chiết tới căn biệt thự của chủ nghĩa tư bản chăm lo cuộc sống hàng ngày cho sếp Diêm, vì không muốn để hắn nhận ra, anh còn cố tình đi học một lớp bóp giọng cấp tốc.

Quả Bưởi Ngọt Ngào
110 Chương
Tác giả: Âm Tẩu Thể loại: Ngôn Tình Giới thiệu: Trường trung học Cảnh Trung đều biết danh Trình Uyên, một vị thiếu gia ngạo mạn, miệng độc, kiêu ngạo khó thuần, chỉ biết nghĩ tới việc chơi đùa, cũng không quan tâm mấy cảm tình, tình gì đó. Nhưng ai biết được, Trình Uyên từng viết thư tình, gửi lá thư kia đi, nhưng vẫn luôn không có hồi đáp, Hôm ấy là ngày họp lớp cấp ba, Trình Uyên và Hứa Dữu chạm mặt nhau. Trình Uyên lúc ấy chỉ vào thiếu nữ đang ngồi trong góc, giọng điệu đùa cợt nói "Không ngờ chúng ta thật sự là bạn cùng lớp" Giọng điệu ngạo mạn lại ngả ngớn. Từ lúc đó, Hứa Dữu quyết định kết thúc mối tình yêu thầm hèn mọn. Chỉ là không bao lâu, Trình Uyên chăn Hứa Dữu lại, "Không bằng chúng ta kết hôn đi." Giọng điệu của anh cùng với buổi hợp lớp không khác nhau mấy.
