Đô thị

Mô tả thể loại: bối cảnh chính diễn ra ở thời hiện đại

Trộm Trăng
Trộm Trăng

54 Chương

Úc Thiên Phi và Nhan Noãn lớn lên cùng nhau đều có mối tình đầu năm mười sáu tuổi. Úc Thiên Phi thầm mến đàn chị xinh đẹp, Nhan Noãn thầm mến Úc Thiên Phi. Nhan Noãn không vui, Úc Thiên Phi quá đần, quá thẳng, lại quá tốt với mình. Cậu chọn trốn tránh. Mười năm sau, hai người xa cách đã lâu vô tình gặp nhau trên đường vào lúc nửa đêm. Nhan Noãn đang dùng dằng với bạn trai cũ cứ dây dưa không dứt, Úc Thiên Phi thì uống say khướt. Úc Thiên Phi đuổi bạn trai cũ đi rồi nổi cáu với Nhan Noãn, sau khi chất vấn bèn theo gót Nhan Noãn về nhà, còn muốn Nhan Noãn hứa không được chơi trò biến mất nữa. Nhan Noãn lại muốn trốn, có điều lần này, có trốn thế nào cũng không thoát. Úc Thiên Phi vẫn chẳng có chừng mực như năm đó, dính lấy cậu, che chở cậu, nuông chiều cậu, cũng vui vì được cậu nuông chiều, chỉ là không yêu cậu. Úc Thiên Phi: Miếng dán giữ nhiệt tới dán dây! Nhan Noãn (ngoài mặt): Cút. (Trong lòng): ( o̴̶̷᷄﹏o̴̶̷̥᷅  Cho đến khi có một ngày, Úc Thiên Phi phát hiện Nhan Noãn thích đàn ông. Úc Thiên Phi: Lạ nhỉ, cậu cũng là đồng tính luyến ái, thế sao lại không thích tôi? ... Không não x Không vui Bác sĩ thú y x Bác sĩ nha khoa Thời gian đầu đơn phương yêu thầm, sau này sẽ có đôi chút yêu thầm từ hai phía. Công siêu cấp thẳng, siêu cấp ấm áp lại có chút trêu chọc bẩm sinh. Thụ chướng khí, kiêu ngạo, thật ra bên trong mềm mại. Cả hai đều từng có người yêu cũ.
Thuần Phục
Thuần Phục

70 Chương

"Hai người đến bước nào rồi?" "Cái gì?" "Ôm, hôn, hay là...?" "Ôm...mà thật ra cũng không tính là ôm." "Là sao?" Tô Chỉ cười gượng gạo, nhấc hai cánh tay lên. "Như này nè." Cô vòng tay ra sau người cô bạn, nhưng không hề chạm vào bất cứ chỗ nào của cô ấy. "Trong gara tối om không bật đèn, chỉ có tớ ôm chặt lấy anh ấy. Còn anh ấy thì ôm lại tớ như thế này, thậm chí còn chẳng chạm vào tớ." "Tại sao?" "Bởi vì anh ấy là chú của tớ." - Rất lâu sau đó, hai người gặp lại nhau trong một bữa tiệc. Tô Chỉ gọi anh đầy xa cách: "Chú Trình." "Ừm." Trình Hoài Cẩn gật đầu, cứ thế nhìn cô xoay gót rời đi. "Chẳng phải trước kia cô ấy không chịu gọi cậu là chú sao?" Một người bạn hỏi anh. "Trước đây cô ấy thích gọi tôi là Trình Hoài Cẩn." "Hối hận không?" Trình Hoài Cẩn đứng trong gió lạnh thấu xương, cười không thành tiếng. Hướng dẫn sử dụng: 1. Đôi bên cùng sạch, mối tình đầu của nhau, HE. 2. Chênh lệch tuổi tác, nam hơn nữ mười tuổi.
Bất Đẳng Thức Ngược Chiều
Bất Đẳng Thức Ngược Chiều

72 Chương

Phong Tĩnh hỏi: "Đội trưởng Tần, anh chạy theo tôi từ Trung Quốc đến Triều Tiên, rốt cuộc là muốn làm gì?" Tần Tranh mặt không đổi sắc: "Anh nói rồi, muốn tìm em chữa bệnh." Phong Tĩnh bị làm cho tức cười: "Có bệnh gì, cứ phải để em chữa mới được?" Tần Tranh: "Bệnh tương tư." * Gặp lại sau nhiều năm. Anh bước trong màn đêm, ung dung lạnh nhạt. Ánh sáng và bóng tối đan vào nhau, màu đêm tối nhuộm đầy mi mắt, lộ ra vài phần không thể kềm chế. "Bác sĩ Phong, lại gặp mặt." Vẫn giống như trong trí nhớ, biếng nhác tản mạn. * Đội trưởng Tần Tranh của đội gỡ bom nhìn qua lúc nào cũng có vẻ tiêu sái không kềm chế được, thờ ơ, nhưng lại kèm theo cảm giác xa cách lạnh nhạt. Trong các cuộc gỡ bom, anh luôn luôn thong dong bình tĩnh, thế như chẻ tre, đánh đâu thắng đó. Mãi cho đến khi có người nhắc tới tên của Phong Tĩnh ở trước mặt anh. Hôm đó là lần đầu tiên anh không kiểm soát được cảm xúc trước mặt người khác. Có người hỏi: "Vì sao cứ phải cố chấp với quá khứ?" Tần Tranh cười: "Không phải cố chấp với quá khứ, mà là muốn bảo vệ thành phố có cô ấy." Em là phong cảnh đẹp nhất trên con đường ngược chiều* của anh. Chuyên gia gỡ bom đẹp trai lưu manh lạnh lùng kiêu ngạo x bác sĩ đông y dịu dàng xinh đẹp. *Đường ngược chiều/ người đi ngược hướng: Ý chỉ một người làm việc tốt nhưng việc đó lại là việc hay hành động mà ít người dám làm (ví dụ như công việc của nam chính).
Thầy Giáo Là Hàng Xóm Của Tôi!
Thầy Giáo Là Hàng Xóm Của Tôi!

13 Chương

Tranh thủ giờ học online, tôi mang đồ đạc ra chế biến một chút, ai ngờ quên tắt cam. Thế rồi một giọng nói cất lên: "Hình như hơi nhiều ức gà rồi." "Chú ý chế độ ăn uống một chút." ... ??? Tôi, một sinh viên "mẫu mực" của thế kỷ 21 đã endgame ngay chỉ trong buổi học online thứ 3???
Triền Miên Nhập Cốt Tổng Tài Yêu Say Đắm
Triền Miên Nhập Cốt Tổng Tài Yêu Say Đắm

422 Chương

Phong Hàng Lãng là bị ác mộng đánh thức. Cơn ác mộng này đã đeo bám hắn suốt ba tháng. Ánh lửa cao ngút trời, xen lẫn tiếng thủy tinh không chịu được áp lực mà nổ tung thành từng mảnh. Trong không khí tràn ngập mùi khói gay mũi, có vật dụng bằng gỗ, có dây cáp điện bằng cao su, thậm chí còn có con người! Phải có một người ở lại giữ mở cánh cửa để chạy trốn. “Bang, mau dẫn Hàng Lãng đi! Đừng để ý đến tôi, còn không đi, ba người chúng ta sẽ bị vây chết ở chỗ này, mau đi đi!” “Hàng Lãng, nhớ lời anh: chỉ cần em còn sống, anh cũng sẽ sống!” Chuyện đã từ ba tháng trước, nhưng lại như rành rành ngay trước mắt. Phong Hàng Lãng, người đàn ông nắm trong tay hơn phân nửa mạch kinh tế của Thân Thành. Có vô số tiền bạc và quyền thế, nhưng không thể đổi lại sức khỏe của anh trai Phong Lập Hân! Nam nhân từ từ khép lại con ngươi tràn đầy cừu hận, đem tròng mắt chứa hận ý ngăn cách với thế giới ồn ào náo nhiệt bên ngoài, đồng thời mang giấc mộng kia, lần nữa khảm sâu vào vị trí sâu thẳm nhất trong tâm hồn. Hàng Lãng khoác áo ngủ, nhanh nhẹn ra khỏi phòng. Một đoạn hàng lang dài u ám, khiến màn đêm đen thẳm càng trở nên quỷ dị. Đến trước cánh cửa đóng chặt, hắn dừng lại. Cửa mở từ bên trong, vị bác sĩ độ tuổi trung niên bước ra. Cùng với sự xuất hiện của ông là mùi thuốc khử trùng nồng đậm nhức mũi. “Anh ấy ngủ rồi sao?” Hàng Lãng thấp giọng hỏi. “Tôi vừa lau người cho đại thiếu gia, mùi thuốc khử trùng trong phòng còn rất nồng. Nhị thiếu gia, người dị ứng với thuốc này, tạm thời vẫn là không nên vào…” “Không chết được!” Hàng Lãng hừ lạnh, bước vào căn phòng lạnh lẽo gai người. Trong căn phòng nửa tối nửa sáng, mơ hồ có thể thấy một cơ thể nằm trên giường. Phong Hàng Lãng đi thẳng tới bên người trên giường, chậm rãi ngồi xuống, thận trọng đem bàn tay của người kia giữ chặt trong hai bàn tay mình. Đó là một bàn tay đầy sẹo, lại bị cháy hết các thớ cơ. Không sao nắm lấy, cũng không thể mở ra. Từ bàn tay cứng ngắc ấy hướng lên là một gương mặt bị lửa lớn hủy hoại hoàn toàn. Trên da chằng chịt các vết sẹo, cơ hồ khiến ngũ quan của người nọ trở nên vặn vẹo, vẻ ngoài anh tuấn ngày nào nay bị tàn phá đến không ra hình dạng. Rõ ràng là một gương mặt vô cùng đáng sợ, nhưng trong mắt Phong Hàng Lãng, lại vẫn ưu tú, yêu thương như ngày nào. Người đàn ông nằm trên giường tên Phong Lập Hân, là anh trai của Phong Hàng Lãng. Là người anh trai vì hắn mà hi sinh tính mạng mình. Trời cao hẳn là thương hại Phong Lập Hân. Anh được đội cứu hộ cứu về một mạng. Nhưng giờ chỉ còn là một thân thể hư hại hoàn toàn! “Hãng Lãng… có phải gặp ác mộng không?” Dây thanh quản của Phong Lập Hân đã bị lửa thiêu hỏng, nói từng chữ đều không rõ, nhưng Hãng Lãng lại có thể nghe hiểu rõ ràng. “Không phải.” Hàng Lãng nắm chặt lấy bàn tay chằng chịt thớ cơ kia. “Em chỉ muốn anh ở với em một lúc thôi.” Phong Lập Hân rõ ràng ý thức được: Càng là lúc sinh ly tử biệt, tình anh em lại càng không thể dứt bỏ. Càng như vậy, Phong Lập Hân càng lo lắng: Thời gian của mình không còn nhiều, nếu một ngày kia mình ra đi, em trai Hàng Lãng sẽ vĩnh viễn sống trong thù hận không sao kiềm chế nổi, hắn sẽ để cừu hận cắn nuốt chính mình! Cho nên trước khi chết, Phong Lập Hân phải tìm cho em trai một người phụ nữ!
Thiết Huyết Chiến Thần Đô Thị
Thiết Huyết Chiến Thần Đô Thị

450 Chương

Tác giả: Vòi Rồng Thể loại: Huyền Huyễn Giới thiệu: Anh là lính đặc công cao cấp, vì bị hãm hại nên rời ngũ về nhà. Anh làm vệ sĩ cho một mỹ nhân, dạy dỗ công tử nhà giàu. Anh làm lái xe cho thiên kim thư, đập lũ lưu manh. Mỹ nhân gặp nguy nhiểm ở đâu anh liền xuất hiện ở đó. Anh là chiến thần hộ hoa vô địch trong thành phố.
Từ Mạt Thế Xuyên Đến Thập Niên 60
Từ Mạt Thế Xuyên Đến Thập Niên 60

50 Chương

Tống Sở là một dị năng giả hệ không gian trong thế giới đầy zombie. Cô được giao nhiệm vụ chăm sóc cho nhà khoa học thiên tài Giang Bác, cung cấp vật tư và trợ lý cho anh trong cuộc sống hàng ngày. Sau một thời gian sống Tống Sở nhận ra rằng Giang Bác không thể tự quản lý cuộc sống của mình và có tính cách khá kỳ lạ. Cô quyết định rời đi và trở thành một nữ chiến sĩ săn lùng zombie. Trong khi đó, Giang Bác cho rằng Tống Sở ngu ngốc và không chịu học hành, và không muốn sống cùng cô nữa. Nhưng một ngày nọ, phòng thí nghiệm bị zombie tấn công và hai người phải chạy trốn đến thập niên 60 với số lượng vật tư thiếu hụt. Trong tình huống nguy hiểm, Giang Bác và Tống Sở nhìn nhau và quyết tâm cùng nhau vượt qua. Cả hai duỗi tay và tựa vào nhau để đối phó với những thử thách đầy khó khăn.
Thập Niên 80 Trọng Sinh Trước Khi Đổi Hôn
Thập Niên 80 Trọng Sinh Trước Khi Đổi Hôn

50 Chương

Thể loại: nguyên sang, ngôn tình, hiện đại, HE, trọng sinh, niên đại, sảng văn, góc nhìn nữ chính Giới thiệu truyện: Kiếp trước, Diệp Mạn hiếu thảo với cha mẹ, yêu thương anh chị em. Em trai cô khiến bạn cùng lớp mang thai, đối phương yêu cầu đổi hôn* để em trai phải ngồi tù nên cô đã ngậm ngùi đồng ý. Cha nói: Tam Ni, con đúng là con gái ngoan của cha mẹ! Em trai nói: Cả đời này em sẽ luôn ghi nhớ ân tình của chị ba. Nhưng khi cô bị bạo lực gia đình, bọn họ lại thoải mái nói rằng: Đàn ông mà, nóng tính chút là chuyện bình thường! Chắc chắn là con làm sai rồi, nếu không có gì thì tại sao cậu ta lại đánh con! Ly hôn, không thể được, nhà họ Diệp chúng ta không thể mất mặt như vậy được... Trùng sinh trở lại tuổi hai mươi, trước đám cưới một ngày, Diệp Mạn không hề do dự viết một lá thư trình báo, nhưng không ngờ rằng lại tiết lộ chân tướng đằng sau vụ việc đổi hôn. (*) Đổi hôn: hai nhà cưới con gái nhau làm dâu.
Độ Tươi
Độ Tươi

45 Chương

Truyện: Độ tươi Tác giả: Tư Dặc Số chương: 51 chương Editor: Bân Văn án Chữ 鲜, thanh một là Hà Tê, vì cô chỉ duy trì nhiệt tình được trong 3 phút. Thanh ba là Vưu Tự, vì anh trông thật lạnh lùng. Xa cách nhiều năm, cô mới nhận ra 3 phút có thể dài đến vậy. (*) Chữ 鲜 có hai cách đọc khác nhau ở thanh điệu. Thanh 1 là xiān – tiên – tươi mới. Thanh 3 là xiǎn – tiển – ít ỏi. Áp vào tính cách của hai người thì Hà Tê nhiệt tình chóng chán, Vưu Tự lạnh lùng kiệm lời. * Vẽ tranh VS Quay phim phóng sự #tag: đô thị tình duyên, gương vỡ lại lành, duyên trời tác hợp
Phồn Chi Chi Trung
Phồn Chi Chi Trung

14 Chương

Buổi tối cuối cùng trước khi nghiên cứu sinh năm ba rời trường, sinh viên cả lớp ăn liên hoan. Sơ Tiện tự rót chai rượu mạnh cho mình, mượn rượu tỏ tình với Phó Chỉ Thực, "Đàn anh, em yêu anh chết đi sống lại, đời này không phải anh thì em không lấy chồng." Người đàn ông trẻ tuổi khẽ mỉm cười: "Uống rượu rồi thì phải nghỉ ngơi cho đàng hoàng, đừng nói mê sảng." Sơ Tiện tỏ tình thất bại, rời trường trong sự ủ rũ. Nửa năm sau, Phó Chỉ Thực đi công tác ở thành phố bên cạnh, ngẫu nhiên gặp được Sơ Tiện trên tàu cao tốc, hai người ngồi cạnh nhau. Anh liếc mắt đã nhận ra ngay Sơ Tiện: "Sơ Tiện?" Cô gái ngẩng đầu quan sát anh, vẻ mặt mờ mịt: "Xin lỗi, anh là?" Phó Chỉ Thực: "…" Chẳng phải cô đã nói yêu anh chết đi sống lại, đời này không phải anh thì không lấy chồng à? Ha, miệng con gái đúng là chúa lừa gạt! CP: Cún con học Y x anh già bác sĩ Trung y, nữ kém nam mười tuổi.
Trùng Phùng
Trùng Phùng

14 Chương

Vào buổi tụ họp bạn bè, anh công thành danh toại, dẫn theo bạn gái xinh đẹp tới. Cô ta nói: “Nếu như ban đầu cô không buông tay thì có lẽ bây giờ vị trí phu nhân Tập đoàn Phó thị đã là của cô rồi.” Anh ngồi ở phía đối diện, ôm lấy cô bạn gái, sắc mặt lãnh đạm: “Đều đã là quá khứ cả rồi.” Tôi vẫn luôn mong chờ một cuộc trùng phùng đẹp đẽ. Thế nhưng đã quá muộn rồi... Dưới ánh nhìn của anh, tôi âm thầm che giấu vết sẹo trên cổ tay, miễn cưỡng cười cười: “Đúng vậy, hai chúng ta… từ lâu đã chẳng còn quan hệ gì nữa rồi.”
Xuyên Thành Tra Công Đi Ngược Kịch Bản
Xuyên Thành Tra Công Đi Ngược Kịch Bản

56 Chương

Bộ truyện Xuyên Thành Tra Công Đi Ngược Kịch Bản của tác giả Y Y Dĩ Dực đang là đang thu hút sự quan tâm của đông đảo độc giả trên trang web của mình. An Dương vô cùng sốc khi nhận ra mình không chết vì tai nạn giao thông vẫn còn tồn tại. Điều đáng ngạc nhiên hơn nữa, anh ta bị xuyên vào một thế giới khác và bên cạnh mình lại có một thiếu niên trần trụi nằm cùng. Chuyện gì đang diễn ra? An Dương đã trở thành một tra công và thích giam cầm thụ? Cặp đôi này có phải là tra công ngược thân ngược tâm thụ không? An Dương rất khó khăn khi phải vượt qua những thử thách để công lược người đã từng bị anh ta làm tổn thương trước đây. Tuy nhiên, đoạn tình cảm này cũng đã kết thúc và An Dương lại một lần nữa xuyên vào một kịch bản mới. Liệu đó sẽ là gì? Một lần nữa, anh ta sẽ trở thành một tra công?