Truyện Độc quyền BNS

Vu Sư Á Bá
1.547 Chương
Xuyên qua rồi, làm sao còn mang theo khối lập phương Horadric. Kỵ sĩ rất tuấn tú, pháp sư phong cách. Ngươi nói ta là làm kỵ sĩ vẫn là làm pháp sư đây ?

Sủng Thiếp Ở Vương Phủ
227 Chương
Thể loại: Cổ đại – trùng sinh – sủng Nguồn: ngocquynh520 Edit: hoalala Số chương: 227 chương Thời điểm trước khi mất mạng, Ngọc Nương là ái thiếp của Tấn Vương nhưng cuộc sống vinh hóa phú qúy chưa hưởng được bao lâu thì đã hương tiêu ngọc vẫn. Sống lại một lần nữa, nàng quyết định gữ lấy mạng nhỏ của mình, làm tốt công biệc của một bà vú, tuyệt đối không mưu toan, thấy người sang bắt quàng làm họ như kiếp trước. Nhưng mọi chuyện thật không ngờ đến, kiếp này Tấn vương lạnh lùng kia lại như biến thành người khác, từng bước tiếp cận nàng, nắm tay nàng cùng nhau bước đi lên. Người đời đều tỏ một việc, đó là Tấn An có một vị ái thiếp, từ ngày còn ở đất phong đã được sủng ái hơn người, sau khi vào cung lại càng độc sủng một phương, danh tiếng có một không hai. Đối với ái thiếp này, có rất nhiều lời đồn thổi từ dân gian hương dã, điều duy nhất mà ai ai cũng đều biết, đó là, lúc ái thiếp này chưa bước chân vào vương phủ đã là một quả phụ, nghe đâu còn dẫn theo nhi tử. Tấn An đế rất có kỷ cương với công việc nội chính, chuyên cần chăm lo việc nước, chính là minh quân một đời, duy độc là liên tiếp váng đầu khi ở trên người của ái thiếp này, khiến thế nhân chỉ trích rất nhiều. Mà sự kiện hoang đường nhất, đó chính là, nhận nhi tử của ái thiếp kia dưới danh nghĩa của mình. Đối mặt với chuyện này, Tấn An đế tự mình đứng ra bác bỏ tin đồn: "Là thân sinh."

Ánh Dương Ấm Áp
71 Chương
Thể loại: Đô thị tình duyên, yêu rồi cưới, nam miệng tiện, vô sỉ, thô bỉ, sắc, sủng, hài, HE Editor+Poster: Try Họa Beta: Hằng Lê Độ dài: 66 chương + 6 ngoại truyện Năm 2015, sự nghiệp của Hạ Nhiên cũng tiêu tan nghèo đến mức chỉ còn bà ngoại. Đêm mùa đông 2017, một lần đánh nhau ở quán bar mà đã gặp được một cô gái xinh đẹp. Cũng từ khi Giản Tích xuất hiện những đắng cay trong cuộc đời anh dần biến mất. "Em sẽ yêu anh đến hơi thở cuối cùng" "Còn anh sẽ dùng tất cả hooc mon nam để yêu em" ……. Trích dẫn vài câu thoại đáng nhớ của nam chính: Lúc mới quen: “Con mẹ nó, cô có tin hay không cơ bụng của ông đây còn cứng hơn dương vật của hắn” Lúc thả thính: Tặng quà cho nữ 9 xong không quên gửi một tin nhắn: [Nè cho chút mặt mũi đi, đừng vứt vào thùng rác nhé] Khi lần đầu tỏ tình: “Em thích liền làm người yêu của tôi, em không thích….cũng phải làm người yêu tôi” Khi chia tay: “Nếu anh và em thực sự không còn có cơ hội nữa. Nếu hai chúng ta thực sự phải chia tay thế này…. Bác sĩ Giản, có thể ra ngoài “chịch” 1 phát chia tay được không?”

Cô Vợ Giả Ngốc Của Tổng Tài
803 Chương
Văn Án: Truyện Cô vợ giả ngốc của tổng tài kể về Ôn Thục Nhi bị ép gả tới nhà họ Hoắc cho cậu ba tàn phế, nàng có khuôn mặt ai nhìn cũng thấy tạo hoá thật trớ trêu. Đã vậy đầu óc lại ngốc nghếch, thành tích đi học y khoa chỉ vừa đủ qua môn. Nhưng đằng sau vẻ ngoài đó chứa đựng bao nhiêu bí mật.... Ôn Thục Nhi mặc một chiếc váy cưới màu trắng kiểu dáng truyền thống kết hợp với một chiếc khăn trùm đầu màu trắng, bị trợ lý của Ôn Thanh Tuấn là Trương Thiên Toàn đưa từ cửa sau tiến vào căn biệt thự ở sân sau ngôi nhà cũ của nhà họ Hoắc. Trong suốt quá trình này, không có một người nào khác đưa đón, cũng không có sự ồn ào, náo nhiệt. Nơi này yên tĩnh như thể một nghĩa trang vậy. Trương Thiên Toàn một mạch đưa Ôn Thục Nhi vào phòng ngủ, đè bả vai để cô ngồi trên giường, khuôn mặt ghé sát khăn trùm đầu của cô, thấp giọng đe dọa: “Ôn Thục Nhi, người sống ở đây chính là chồng của cô. Cô ngoan ngoãn ghi nhớ kỹ những lời dặn dò đó, nếu không hãy cẩn thận tính mạng của ông bà ngoại cô.” Cơ thể gầy yếu của Ôn Thục Nhi khẽ run lên, nhỏ giọng nói: “Tôi, tôi biết rồi. Anh không cần phải lo lắng, tôi nhất định sẽ ngoan ngoãn nghe lời.” Nói xong, đầu cô càng lúc càng cúi thấp xuống. Thực sự là một kẻ ngốc. Trương Thiên Toàn mỉm cười hài lòng, quay người rời di. Ôn Thục Nhi đợi một lúc lâu, không thấy có người nào đến, xung quanh bao trùm sự im lặng chết chóc. Gió thổi vào từ cửa sổ đang mở, mang theo cảm giác lạnh lẽo. Căn biệt thự khổng lồ này khiến người ta không cảm nhận được một chút xíu không khí vui mừng náo nhiệt nào của cặp đôi mới cưới, thậm chí có thể nói không ai nghĩ tới nơi này là một khu nhà cao cấp. Không ngoa nếu như nói căn biệt thự này giống như một ngôi mộ hoang vắng vậy. Cô vốn tưởng rằng nhà họ Ôn muốn biến cuộc hôn nhân này trở thành chuyện làm ăn, nhưng không ngờ tới nhà họ Hoắc lại thờ ơ đến như Vậy. Bọn họ không để bụng nhưng cô thì có. Dù sao cô đến đây cũng không phải vì muốn đảm đương chức vụ bà Hoắc. Trong bụng “ục ục” lên hai tiếng, Ôn Thục Nhi gỡ bỏ chiếc khăn trùm đầu màu trắng đính đầy ngọc trai ra rồi nhảy xuống giường. Cô đẩy cặp kính gọng đen lên sống mũi, đôi mắt trong VeO và ranh mãnh sau tròng kính xoay chuyển, xem xét bốn phía xung quanh. Đây là phòng ngủ của chồng cô? Căn phòng không nhỏ nhưng bài trí lại vô cùng đơn giản, chỉ có một chiếc giường lớn cùng với một chiếc tủ quần áo. Toàn bộ là gam màu lạnh, không phải đen thì là xám.

Vu Sư
156 Chương
VĂN ÁN: 1. Vu Miểu Miểu là đời vu sư cuối cùng của Vu tộc. Khi cô 2 tuổi, sư phụ tìm cho cô một phu quân chưa lập gia đình. Năm lên 18 tuổi, cô muốn gặp vị hôn phu nên liền đeo bọc sách, ngồi xe lửa tiến vào Hải thị. "Tướng công, theo em trở về bên trong núi đi" Quý Lãng vui vẻ, đang mừng rỡ, con ma nữ mà anh gặp phải không ngờ lại xuất hiện để "cướp dâu": "Vậy chúng ta có phải là nên trước tiên động phòng?" Vu Miểu Miểu méo xệch đầu, cảm thấy có lý, cùng tướng công trở về nhà. 2. Quý Lãng là ác mộng chuyển thế. Có người nói rằng chỉ cần năng lực được thức tỉnh, anh có khả năng dìm toàn bộ nhân loại trong cơn ác mộng. Anh có thể vào giấc mơ của bất kỳ ai, kiểm tra giấc mơ của bất kỳ ai và theo dõi bí mật của bất kỳ ai. Vì khả năng này, Quý Lãng đã không có một đêm ngon giấc trong hai thập kỷ qua, và buộc phải chìm vào những cơn ác mộng khác nhau cho đến khi anh gặp một cô gái của Vu tộc (tộc của Phù Thủy). Vào ngày đầu tiên gặp mặt, anh đã ngủ quên trên giường của cô. Quý Lãng: em nói em là vợ của tôi? (rốt cục có thể ngủ ngon rồi (#^. ^#))

Cốt Cách Mỹ Nhân
23 Chương
Sảnh đến và đi, sân bay. Có người kéo hành lý, có người lại dắt theo con nhỏ, ánh mặt trời xuyên qua tấm kính thuỷ tinh mười mấy mét hắt xuống mặt sàn, vô số những bóng người loang lổ lướt đi dưới nắng. Châu Sinh Thần chỉ mang theo duy nhất máy tính xách tay của mình, không có hành lý nào khác, bước nhanh tới cửa đăng ký, trong đầu anh vẫn là những số liệu thực nghiệm, thống kê dài dằng dặc, rất nhanh chóng thông qua xử lý của đại não, loại bỏ, chỉ giữ lại những thông số hữu dụng... Bỗng nhiên có người từ đằng sau, giữ lấy cánh tay anh, khiến anh bị bất ngờ "Làm ơn chờ một chút, tôi có chuyện muốn nói với anh." Anh chau mày, dừng bước, bất giác quay đầu lại nhìn. Đó lại là... một cô gái trẻ. Cô vận một chiếc quần dài màu xanh thẫm, đi chân trần, nắm chặt lấy cánh tay anh, ngực phập phồng, tựa hồ cô ý thức được rằng hành động của mình quá đường đột, lúc anh quay đầu lại, liền luống cuống buông ra: "Làm ơn chờ một chút, tôi đang kiểm tra ở cửa an ninh, còn phải quay lại làm nốt thủ tục nữa. Làm ơn đợi tôi, tôi chỉ muốn nói với anh vài câu thôi...". Phía sau bốn nhân viên của sân bay đang chạy tới... hoàn toàn chứng thực lời của cô gái. Cô gái này chạy ra đây từ cửa an ninh? Chỉ vì muốn giữ anh lại, nghe cô ấy nói mấy câu? Châu Sinh Thần nghi hoặc nhìn cô gái. Đôi mắt đen láy lấp lánh kia dường như nhìn thấu mọi sự, lặng lẽ rơi vào trong mắt cô. Cô dè dặt nhìn anh, chỉ sợ anh cự tuyệt, sợ anh thực sự cự tuyệt. Khi ấy, họ sẽ không có cơ hội gặp lại nhau nữa... Cô nghe thấy tiếng tim mình đập chậm, thật chậm, chậm vô cùng, dường như chỉ cần anh cất tiếng cự tuyệt thôi, ngay lập tức nó sẽ ngừng đập. Em biết anh, anh có hay không? Châu Sinh Thần, ngàn vạn lần xin đừng từ chối em. Ngàn vạn lần, xin đừng từ chối em.

Ngoan, Đều Nghe Em
99 Chương
Tên Hán Việt: Quai, đô thính nhĩ đích Tác giả: Diệp Tích Ngữ Editor: Shmily Nhân vật chính: Thẩm Thần, Đông Lộ Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Vườn trường, Đô thị tình duyên* Văn án 1: Đông Lộ là băng sơn mỹ nhân nổi danh của Cửu Trung, thành tích học tập ưu tú, thanh lãnh nội liễm, người theo đuổi đếm không xuể, mỗi ngày đều sẽ có một nam sinh tới mời cô đi ăn cơm, thế nhưng cô chỉ tiếp nhận lời mời của giáo thảo*, cho nên ai cũng cảm thấy Đông Lộ có ý với cậu ta. *Giáo thảo: Là một từ mà học sinh Đài Loan dùng để gọi nam sinh đẹp trai nhất trường. Nhưng chỉ có một mình Đông Lộ biết, người cô thích không phải giáo thảo mà là người luôn đi theo sau giáo thảo, tiểu tùy tùng tú sắc khả xan của cậu ta. Văn án 2: Đông Lộ vẫn luôn cho rằng, Thẩm Thần là một cún con phúc hậu và vô hại, thẳng tới rất lâu về sau, cô nhìn thấy hắn dùng một tay xách tên côn đồ từng bắt nạt cô lên, hung hăng ấn lên trên tường. Lúc đó cô mới biết được, hóa ra dáng vẻ văn nhã nhu nhược mà hắn bày ra trước mắt cô từ trước tới giờ đều là giả. "... Hiện tại tớ chạy có còn kịp không?" Thẩm Thần từ phía sau mạnh mẽ ôm lấy cô, miệng hơi lẩm bẩm: "Muộn rồi." Lưu ý: 1. Không phải đảo truy, nam chính giả heo ăn thịt hổ từ đầu. 2. Sủng văn hàng thật giá thật, sẽ ngọt tới mức khiến răng bạn rụng hết.

Gia Tộc Tu Tiên: Ngộ Tính Của Ta Có Thể Chứa Đựng (Gia Tộc Tu Tiên: Ngã Đích Ngộ Tính Năng Trữ Tồn)
519 Chương
Trùng sinh trở thành Song Hồ đảo một cái lụi bại tu tiên gia tộc tiểu tu sĩ, Trần Đạo Huyền vốn cho rằng nhân sinh sẽ một mảnh ảm đạm, thẳng đến mười sáu tuổi một ngày, hắn phát hiện mình thế mà có thể đem thông thường ngộ tính từng giờ từng phút chứa đựng... Quyển sách lại tên « Ta có thể đem đầu óc tồn », « Kỹ nghệ tu tiên », « Công nghiệp nặng luyện khí », « Công nghiệp nhẹ luyện đan » ______________________________ Donate: zalopay viettelpay 0935794357

Hạ Cánh Trên Trái Tim Anh
87 Chương
Tổng giám đốc lạnh lùng của hãng hàng không Hằng Thế – Phó Minh Dư ngồi ở khoang hạng nhất trên chiếc máy bay nhà mình. Một cô nữ tiếp viên hàng không tự ý đi đến đưa cà phê cho anh ba lần. Phó Minh Dư ngước mắt lên nhìn nữ tiếp viên eo nhỏ chân dài, đôi mắt quyến rũ như tơ ở trước mặt, mở miệng nói: “Công việc này, có phải cô không muốn làm nữa hay không?” Nữ tiếp viên mỉm cười nói: “Vâng, tôi không muốn làm tiếp viên hàng không của hàng không Hằng Thế nữa, tôi muốn làm….” “ Bà chủ.” Phó Minh Dư lạnh nhạt cắt ngang lời cô gái. Nữ tiếp viên hàng không sửng sốt. Phó Minh Dư: “Cô hãy nằm mơ đi.” Ba năm sau, Phó Minh Dư lại một lần ngồi lên cùng một chuyến bay. Anh liếc mắt nhìn toàn bộ nhân viên nữ trong tổ bay một cái, vẫn là khuôn mặt xinh đẹp quen thuộc. Cô vẫn giữ nụ cười yêu kiều như cũ, cấp hiệu trên vai của bộ quần áo đặc biệt nổi bật. “Tổng giám đốc Phó, lần này cơ phó tổ bay Nguyễn Tư Nhàn sẽ hết lòng phục vụ vì ngài.” Phó Minh Dư: “…” —————————————— Một ngày nọ Nguyễn Tư Nhàn làm cơ trưởng, Phó Minh Dư ngồi trên chuyến bay của cô, đăng lên Wechat một bức ảnh, là ảnh cánh máy bay bên ngoài cửa sổ. Phó Minh Dư: “Bà xã tự lái máy bay đưa tôi đi du lịch.” Bạn bè: “??? Tự lái máy bay đi du lịch không phải như thế mà tổng giám đốc Phó!” —————————– Họp mặt bạn bè, Nguyễn Tư Nhàn đến muộn, mọi người hỏi cô sao giờ mới đến. Nguyễn Tư Nhàn: Ông xã dẫn mình đi mua sắm. Bạn bè: Mua cái gì rồi? Nguyễn Tư Nhàn: Mua máy bay đó. Bạn bè:??? Từ mua sắm không dùng như thế mà cơ trưởng Nguyễn.

Ép Yêu 100 Ngày (Mạnh Mẽ Yêu Nhau 100 Ngày)
1.074 Chương
Thể loại: Ngôn tình, hiện đại Hai tháng sau một lần ngoài ý muốn ngủ cùng nhau, cô mang trong mình dòng máu của anh, anh và cô theo lời cha mẹ mà kết hôn. Cô nói: "Cố tiên sinh, tôi thích đồ ăn nhà hàng này", ngay ngày hôm sau đầu bếp nhà hàng đã trở thành đầu bếp riêng trong nhà cô. Cô nói: "Cố tiên sinh, tôi thích túi ở cửa hàng này", ngay đêm đó nhà thiết kế này liền trở thành người thiết kế riêng của cô. Những tưởng kết hôn không có tình yêu, cô và anh sẽ giống như trước, nhưng anh lại sủng ái cô đến tận trời. Cô muốn đi làm, anh không đồng ý, cô liền lén tìm việc nhưng cuối cùng do anh sau lưng dở trò quỷ khiến cô không tìm được công việc. Cô tức giận đến tìm anh, anh liền cười híp mắt an bài cho cô một công việc. Ngày hôm sau, cô vui vẻ đi làm lại phát hiện ra bản công việc của mình viết, họ và tên: Tần Chỉ Yêu, chức vụ: Vợ của Cố Dư Sinh

Thụy Trứ Đích Vũ Thần
158 Chương
Mong các đạo hữu ủng hộ truyện và Converter bằng các cách sau: - Vote 5*, bấm Like, theo dõi, bình luận, quăng phiếu truyện đề cử; - Đặt mua đọc offline trên app; - Donate cho converter: Đối với MoMo, ViettelPay, ZaloPay hay ShopeePay: 0777998892. MBBank: 0942478892 Phan Vu Hoang Anh Đa tạ các đạo hữu đã đọc truyện ლ(´ڡ`ლ) ______________________===>______________________ Một cái kỳ dị trong biển đại lục, Một cái chiến loạn không ngừng thời đại; Một cái nữ nhiều nam thiếu xã hội, Một cái kỳ dị sinh ra nam nhân; Một cái háo sắc thiên chi kiêu tử, Một người đàn ông giấc mơ tồn tại. Hắn đến từ kiêu ngạo nhất, ngông cuồng nhất chủng tộc, là chủng tộc này hy vọng cuối cùng, truyền thừa chủng tộc huyết mạch cùng vinh quang! Hai ngàn năm trước, bọn họ chủng tộc tại mảnh đại lục này vẫn là vương giả chi tộc, thống trị mảnh đại lục này hết thảy chủng tộc, nhưng mà liền tại một ngàn năm trước, lại bị bọn họ khinh thị nhất chủng tộc đánh bại, hầu như lệnh chủng tộc của bọn họ từ mảnh đại lục này biến mất, cho nên bọn họ trốn đến rừng rậm nguyên thủy, như dã nhân như thế sinh sống, nhưng thời khắc nghĩ phản kích đại lục vương đạo, đoạt lại thuộc về bọn họ thổ địa cùng vinh quang! Nhưng mà, chịu đến viễn cổ nữ thần nguyền rủa, bọn họ trong tộc hết thảy nữ nhân ở trong chớp mắt toàn bộ tử vong, các nam nhân cũng không có sinh đẻ năng lực, tại hoàn cảnh ác liệt rừng rậm nguyên thủy, bọn họ hầu như tuyệt vọng, ngay vào lúc này, trong tộc cuối cùng trí giả dùng hắn cuối cùng trí tuệ sáng tạo một đường quang minh. . . Hắn, chính là này tuyến quang minh chiếu rọi xuống hạt giống! . . .

Thiên Ảnh
735 Chương
Mong các đạo hữu ủng hộ truyện và Converter bằng các cách sau: - Vote 5*, bấm Like, theo dõi, bình luận, quăng phiếu truyện đề cử; - Đặt mua đọc offline trên app; - Donate cho converter: Đối với MoMo, ViettelPay, ZaloPay hay ShopeePay: 0777998892. MBBank: 0942478892 Phan Vu Hoang Anh Đa tạ các đạo hữu đã đọc truyện ლ(´ڡ`ლ) ______________________===>______________________ Âm Dương phân Thiên Địa, Ngũ Hành định càn khôn. Vòm trời phía dưới tuế nguyệt tang thương Trung Thổ Thần Châu, chính là Tiên đạo hưng thịnh thời đại, ức vạn sinh linh vui sướng hướng quang vinh. Tung hoành nghìn vạn dặm giữa, luôn có người giữa từng màn thăng trầm, tại khoáng đạt trường sinh Tiên đạo trong trình diễn. Có quang liền có ám, vòm trời phía dưới quang huy bên trong, nhưng có trầm mặc bóng dáng lặng yên đi về phía trước lấy...
