Truyện Độc quyền BNS
Ánh Trăng Rơi Vào Bể Tình
64 Chương
Tác giả: Sơ Huân Thể loại: HE, hiện ngôn, ngọt sủng, hào môn thế gia, nhẹ nhàng, đô thị tình duyên, trâu già gặm cỏ non, 1v1 Số chương: 64 (50 chính + 14 ngoại truyện) Edit: Sakura House Giới thiệu: Lúc Thẩm Niên bị đuổi ra khỏi nhà, đúng lúc xe của một người đàn ông dừng trước mặt cô. Vẻ mặt Đường Thừa Tuyên lạnh như băng. Người đàn ông liếc nhìn cô: “Lên xe.” Thẩm Niên khẩn trương nắm góc áo: “Về sau tôi sẽ báo đáp anh.” Có lẽ nghe thấy câu này người đàn ông cảm thấy thú vị, híp mắt hỏi: “Báo đáp như thế nào?” “Tôi… Tôi trả tiền.” “Thứ tôi không thiếu nhất chính là tiền.” Đường Thừa Tuyên vẫn nghĩ Thẩm Niên là người nhút nhát, yếu ớt, mãi đến khi người phụ nữ rời đi không chút lưu luyến nào. Ba năm sau, cô gái đơn thuần đã trưởng thành, trở thành một yêu tinh câu dẫn lòng người. Cô ngồi trên đùi người đàn ông, túm lấy cà vạt của anh, ý cười trên mặt đẹp đến mức chói mắt: “Đường tiên sinh còn trách tôi không? Anh không thiếu tiền, cho nên tôi sẽ đổi cách báo đáp, như vậy… sẽ thanh toán xong.” Đường Thừa Tuyên vẫn giống mấy năm trước, lạnh lùng nhìn cô, dường như không có thứ gì có thể khiến anh dao động. Đường Thừa Tuyên từ trước đến nay đều bình tĩnh, nay lại không khống chế được mà nắm lấy cằm cô, ánh mắt vừa ẩn nhẩn vừa điên cuồng: “Nếu không muốn trở về, vậy tại sao trước kia lại câu dẫn tôi?” Giọng Thẩm Niên lạnh nhạt: “Là anh dạy tôi, đã thích thứ gì đó thì phải dùng hết mọi thủ đoạn để chiếm được nó.” Cô chắt rượu vang, môi đỏ mọng nóng bóng kề sát vào tai anh, khéo miệng cong lên, trào phúng nói: “Nhưng anh lại chưa nói, chiếm được rồi thì phải quý trọng.” Người đàn ông như vậy, giống như ánh trăng trên bầu trời cao, không thể với tới. Thỉnh thoảng thì bố thí sự dịu dàng nhưng vẫn có sự lạnh nhạt, dường như chưa bao giờ thật lòng. Nhưng càng như vậy, càng khiến khiến người ta muốn dùng một ngọn lửa để thiêu cháy trái tim sắt đá và con người của anh. Muốn kéo ánh trăng cao cao tại thượng rơi vào bể tình, trầm luân cùng mình. Chú ý: 1. Nữ chính làm trời làm đất 2.Kém nhau mười tuổi, 1v1

Sau Khi Soán Ngôi, Hắn Giả Chết Bỏ Trốn
37 Chương
[Lãnh tình lãnh tâm lai lịch thần bí Quốc sư công vs trước tối tăm lạnh nhạt sau xem nhẹ chuyện thế tục Đế vương thụ] 1. Mộ Tương kế thừa ngôi vị hoàng đế bằng thủ đoạn ti tiện, trong lòng chỉ thương nhớ một mình Quốc sư. Hắn lấy tính mạng của phế Thái tử để uy hiếp Quốc sư Sư Hòa ở lại cung Vị Ương, nơi hoàng hậu của tất cả các triều đại trước sinh sống. Tuy đã đạt được mục đích nhưng lại không theo quy tắc không nhận ra tâm ý, không biết chính mình ép người ở lại là bởi vì chung tình. Mãi đến ngày ấy hắn say rượu, thuận theo trái tim muốn đòi một nụ hôn, lại bị Sư Hòa thản nhiên tránh né. Hắn tỉnh táo trở lại, những cảnh tượng quá khứ hiện lên trong tâm trí, lòng hắn se sắt. Hắn nghe thấy giọng nói bình tĩnh của mình: “Quốc sư ở thêm một tháng nữa, cô sẽ thả ngươi rời đi.” —— Người ở bên là ta, người thả ngươi là cô. 2. Tháng thứ ba rời khỏi Hoàng thành, Sư Hòa nghe được tin tức Hoàng đế đương triều Mộ Tương đã băng hà. Tục truyền trước khi chết, Mộ Tương đã đích thân soạn thảo di chiếu, truyền ngôi vị hoàng đế cho phế Thái tử Mộ Ngọc vẫn đang ở đại lao. Sư Hòa biết rõ Mộ Tương giả chết, bình tĩnh ở yên tại chỗ chờ đối phương tới tìm mình… Nhưng đợi nửa tháng vẫn không thấy bóng dáng đối phương đâu. Trái tim vốn bình lặng nhiều năm của y cuối cùng cũng nổi lên những gợn sóng. [Chú thích: Trong bối cảnh giả tưởng này còn chưa xuất hiện quan niệm đoạn tụ.] ★ Phế Thái tử và Sư Hòa không có mối liên hệ tình cảm, ngoài quan hệ giữa công thụ, không có bất kỳ người cùng giới nào có tình cảm với họ. ★ Văn ngắn, chủ thụ, Sư Hòa là công, không phải thế giới quan cổ đại thông thường. ★ Song khiết, HE, không có tràng hỏa táng theo ý nghĩa truyền thống, không phải HE theo khái niệm truyền thống, không hữu hảo với công khống thụ khống, nếu để bụng thì đừng vào. Tìm chữ mấu chốt: Nhân vật chính: Mộ Tương, Sư Hòa Một câu tóm tắt: Sau khi giả chết lẩn trốn, Quốc sư đại nhân đuổi theo ta tới đây rồi. Lập ý: Không phải của mình thì đừng cưỡng cầu.

Ngôi Sao Bảy Cánh
92 Chương
Dưới ánh sáng Hạ Thành, Lục Duyên nổi danh về kỹ thuật ghi-ta rock kỳ lạ, vai trò hát chính trong một ban nhạc, âm nhạc thiên tài, dáng vẻ “Giáo chủ X giáo”. Hàng xóm mới Tiêu Hành chỉ cảm thấy hắn là đồ chó chơi không nổi đàn ghi-ta mà còn siêu cấp mẹ nó nát … giống HKT. * HKT (sát mã đạt = Smart = 杀马特) ở đây là xu hướng theo đuổi phong cách lai Nhật lai Hàn khoảng những năm 2008. Người ta còn dùng từ này khi muốn mắng đối phương là đồ não tàn, phần tử nổi loạn, không chính thống. Văn này còn có tên: Người anh em phá sản. Theo hướng hiện thực đời thường. CP: Con ông cháu cha công x hát chính trong ban nhạc rock thụ Tác phẩm đẩy mạnh: Hắn, tay ghi-ta Lục Duyên kỹ thuật ly kỳ nổi danh trong thế giới ngầm, hát chính trong ban nhạc rock. Mà anh, phú nhị đại Tiêu Hành nổi danh không học vấn, không nghề nghiệp, là yêu tinh trong hộp đêm, trong mắt cha mẹ là ác ma. Văn này kể ban nhạc Lục Duyên đối mặt nguy cơ giải tán, hắn tại thời điểm đen tối nhất của cuộc đời cùng lúc gặp được phú nhị đại bị đá ra khỏi nhà, Tiêu Hành. Hai người bất ngờ trở thành hàng xóm… Trong quá trình hiểu nhau yêu nhau, Tiêu Hành lại tiếp tục giấc mơ, mà Lục Duyên bước ra từ nội tâm mù mịt, hai người dắt tay hướng về cuộc sống mới.

Phi Hành Tinh Cầu
57 Chương
Văn án Phú nhị đại chủ khách sạn thịnh thế mỹ nhan công x chủ tiệm bán hoa cưới anh tuấn tiêu sái thụ “Tình cảm của cậu lớn lao, sâu sắc, vĩnh hằng, cao cao tại thượng.” “Tình cảm của anh trong mắt cậu có lẽ chẳng đáng một đồng.” “Nó chỉ là một đóa hoa, nở rộ nhất thời.” “Nhưng vậy thì sao, từ khi sinh ra tới khi lụi tàn nó vẫn mạnh mẽ nở rộ. Đó chính là cách anh yêu cậu, tựa một đoá hoa.”

Truyền Thuyết Hùng Bá
123 Chương
Dẫn truyện: Cả đời này cứ thế đã xong. Yêu hận tình cừu, âm mưu bẫy rập, sinh tử vinh nhục, hết thảy đều đã qua. … Năm tháng như một thước phim chạy lướt qua trước mắt. Phụ thân nghiêm khắc vô tình, mẹ kế tâm tư thâm độc, em trai bề ngoài ngây thơ nội tâm tàn nhẫn, thúc thúc khoác bên ngoài lớp vỏ bọc quân tử, đấu đá, xa lánh, ám hại, lôi kéo … Đây là cuộc đời ta … Đây chính là cuộc đời ta! Dường như cảm khái, dường như được giải thoát, lại dường như mang sự tự hào của người thắng cuộc, Lăng Ngạo Thiên thở dài lặng lẽ, chậm rãi nhắm mắt lại. … Nhớ tới cái nhìn thương tiếc của mẫu thân trước lúc lâm chung, nhớ tới lời nói mang thâm ý của phụ thân trước khi đi ra ngoài lần cuối cùng …, nhớ tới tiếng cười điên cuồng và bộ dạng chết không nhắm mắt của mẹ kế, nhớ em trai đạm bạc nói ‘thắng làm vua thua làm giặc’ … Còn thúc thúc, thì ra ngay từ đầu hắn đã không cần lo lắng. Có gì phải suy tính đây? Lúc mẫu thân mang thai hắn đã ra tay rồi, cho dù có khỏe mạnh trở lại cũng không sống quá ba mươi tuổi … “Không sợ ngươi mạnh, chỉ sợ ngươi quá yếu.” Thật không? Sợ ta thoáng cái đã bị đánh bại, trở thành một quân cờ vô dụng mới đúng. Ngươi cũng đừng đắc ý quá sớm. Lợi dụng ta quét sạch những chướng ngại, để rồi mình được lời? Khá lắm! Ta chết, ngươi cũng phải chết! Chờ khi chúng ta đều chết rồi … chờ khi chúng ta đều chết rồi, tài sản cũng chẳng tới tay thằng con bất tài của ngươi. Hắn dùng hết sạch thẻ tín dụng rồi sẽ phát hiện tiền của ta đều mất cả, sau đó mang theo cái thân đầy thịt mỡ đó nhảy xuống biển. … Không không không, hắn làm gì có dũng khí mà tự sát? Hắn sẽ phải gánh lấy món nợ trả cả đời cũng không hết, cứ thế mà sống, từ từ chậm rãi mà sống. Ai nói kẻ còn sống nhất định sẽ thắng? Lăng Ngạo Thiên hơi nhếch miệng. Nguời thắng vẫn là ta. Vẫn là ta. Kiếp sau? Có chăng? Nếu có, người thắng chỉ có thể là ta. Nhất định sẽ là ta.

Đóa Hoa Thanh Cao
57 Chương
Tác giả: Bản Lật Tử Thể loại: Ngôn tình, Hiện đại, HE, Nhẹ nhàng Số chương: 46 chương + 7 NT Editor: chè mè đen GIỚI THIỆU: Có một sơn trang suối nước nóng tên là Lộc Minh trên núi Thanh Tịnh ở thành phố A. Trong thời gian ở đó cần phải làm việc và nghỉ ngơi theo quy luật, ăn uống thanh đạm, chớ kiêu căng nóng nảy. Vì vậy có không ít người tới đây tĩnh tâm, bế quan, tu tiên (?). Lục Tẫn là người thừa kế sơn trang. Anh sống kỷ luật, tu thân, thanh tâm quả dục, là đóa hoa thanh cao nổi tiếng trên núi Thanh Tịnh. Nghe đồn, bùa bình an do chính tay Lục Tẫn viết vô cùng linh nghiệm. Vào ngày sinh nhật, trong lúc cảm giác hơi say, Diệp U gặp một người đàn ông. Anh có gương mặt thanh cao lạnh lùng, dáng người dong dỏng, đôi môi mỏng nhợt nhạt hơi mím, lộ ra một chút gợi cảm cấm dục. Quả thực đúng sở thích của Diệp U. Ngày nọ, mẹ của Diệp U bảo cô đến sơn trang suối nước nóng Lộc Minh để xin chữ. Sau khi tới nơi, Diệp U phát hiện người đàn ông bị cô bỏ rơi ngày hôm đó đang ngồi trên ghế chủ nhân. # Thợ săn chân chính thường xuất hiện như một con mồi # # Xin hỏi, sau khi đóa hoa thanh cao bị người ta hái, chữ do anh viết còn linh nghiệm không? # # Cảm ơn mọi người, tôi đã tự kiểm tra, bùa đào hoa vẫn rất linh, tháng sau sẽ kết hôn 🙂 # Một câu tóm tắt: Sau khi hái được đóa hoa thanh cao thì nên tự cứu mình thế nào. Đáp: Hái lần nữa. “Ông nội anh đặt ra các quy tắc ở sơn trang vì bà nội, còn anh sẵn sàng phá vỡ các quy tắc vì em.”

Chị Dâu Lại Là Vợ Yêu
125 Chương
Tác giả: Nhoxanh Thể loại: Ngôn Tình Giới thiệu: Truyện Chị Dâu Lại Là Vợ Yêu của tác giả Nhoxanh kể về cô tiểu thư Nhược Vũ là cành vàng lá ngọc, là một thiên kim danh giá. Gia thế tốt, vẻ ngoài xinh đẹp, khí chất xuất chúng, còn có vị hôn phu tên Lâm Khải Trạch, cũng là người của cô. Cứ ngỡ rằng mọi thứ sẽ vô cùng tốt đẹp, cô và anh sẽ có một hôn lễ hạnh phúc, sau đó là cuộc sống hôn nhân ngọt ngào, cả đời đều êm đềm, vui sướng Nhưng không, biến cố đột nhiên xảy ra, cha mẹ cô gặp tai nạn, song song qua đời, cô từ một tiểu thư được nuông chiều giờ lại trở thành kẻ mồ côi. Những tưởng Lâm Khải Trạch là điểm tựa để cô vực dậy mà sống tiếp nhưng ai oán thay, hắn lợi dụng chuốc cho cô say rồi dụ cô ký vào bản chuyển nhượng cổ phần công ty sang tên của hắn. Chưa hết hắn còn dựng hiện trường giả khiến cô bị tai nạn chết tức tưởi. Cứ tưởng đã ôm nỗi oán hận xuống nơi hoàng tuyền thì ông trời lại cho cô trọng sinh lần nữa vào cơ thể của một vị tiểu thư khác. Mà cô gái này lại là vợ sắp cưới của Lâm Nhất Phàm, em trai ruột của Lâm Khải Trạch.

Chỉ Cần Gió Biết
50 Chương
Tác giả: Thả Mộng Thể loại: Nguyên sang, ngôn tình, hiện đại, tình cảm, ngọt sủng, HE, song khiết, song hướng yêu thầm, vườn trường, nhẹ nhàng, đô thị tình duyên, 1v1, thị giác nữ chủ, chữa lành. Độ dài: 48 chương chính văn + 2 ngoại truyện Editor: Tam Sinh Hữu Hạnh Văn án Năm cấp 3, Lâm Vãn yêu thầm một người, hơn nữa, cả đời này cũng chỉ yêu người ấy mà thôi. Với cô, Trần Tích như mặt trời ngày hạ, ấm áp chói chang nhưng lại xa vời không với tới. Cậu là thần đồng, là trò cưng của thầy cô, là giáo thảo phú nhị đại trong mắt bạn bè, mà cô, nhà vừa nghèo, không học giỏi lại còn ngờ nghệch. Vì yêu thầm cậu, Lâm Vãn làm rất nhiều chuyện ngu ngốc, từ khi sinh ra, cô chưa từng nỗ lực như thế, rõ ràng chỉ là học tra, cố gắng hết sức trở thành học bá. Cô tự ti nhạy cảm, không đủ dũng khí nói ra tình cảm của mình, nghỉ hè sau năm lớp 12, cô nghe nói Trần Tích và cô bạn thanh mai Chu Đường ở bên nhau. Lâm Vãn mang tình yêu thầm của mình tới đại học A, hoàn thành lời hứa mà cậu bỏ ngỏ, giấu tất cả tình cảm đơn phương của bản thân vào mùa hè năm ấy. Tâm tư cất giấu hồi lâu, cho tới khi cô gặp lại Trần Tích, lúc ấy, cậu thay đổi. Trần Tích không ấm áp như ánh mặt trời nữa, cậu đeo chiếc mặt nạ chán chường lạnh lẽo, người từng gầy tới nỗi làm cô đau lòng lại béo lên mấy chục cân, dáng vẻ tàn tạ. —— Hồi cấp 3, Trần Tích hay để ý cô bạn Lâm Vãn, cậu chưa từng gặp cô gái nào không ý thức được vẻ đẹp của bản thân như Lâm Vãn, cô nghiêm túc nỗ lực, giống như thế giới xung quanh không liên quan tới mình. Cậu lén lút ghi nhớ mọi cử chỉ hành động của cô, hứa cùng thi vào đại học A với cô, nhưng cậu lại thất hứa, từ lúc ấy, cậu làm việc quần quật như một cái máy, lạnh nhạt với mọi người. Tới khi cậu gặp lại cô giữa dòng người tấp nập, tình cảm giấu kín trong lòng lại nhen nhóm lần nữa. Mấy tháng sau, Lâm Vãn và Trần Tích về trường cấp 3, cậu đưa chiếc hộp chứa cả thanh xuân của mình cho Lâm Vãn, cậu chăm chú nhìn cô, nghiêm túc nói: “Lâm Vãn, anh thích em, thích em từ rất lâu, thậm chí còn sâu đậm hơn em nghĩ.” Anh từng đứng ở nơi em không nhìn thấy, âm thầm yêu em. —— Hướng dẫn đọc: 1. Học bá tự tin kiêu ngạo x cô gái tự ti nỗ lực. 2. Hồi đi học nam chính rất gầy, sau khi gặp lại thì béo hơn trước. Nhưng vì trước đây quá gầy nên mới khác hẳn trong ấn tượng của nữ chính, thực ra không béo lắm, sau đó nam chính lén lút giảm cân. 3. Nam chính với cô bạn thanh mai yêu nhau là giả. 4. Không có xung đột mâu thuẫn quá lớn, không có tình tiết máu chó, chỉ là từ tình yêu thầm kín đơn thuần đến ngày tháng yêu đương bình đạm. Nhân vật chính: Lâm Vãn, Trần Tích Nhân vật phụ: Chu Đường, Nhậm Hi Văn, Dương Dục Tân Tags: Nửa vườn trường nửa đô thị, song hướng yêu thầm, cứu rỗi, song C, mối tình đầu, HE. Một câu tóm tắt: Anh từng đứng ở nơi em không nhìn thấy, âm thầm yêu em. Lập ý: Ánh sáng và ấm áp đều là anh.

Nơi Thế Giới Tĩnh Lặng Có Anh
70 Chương
1. “Lớp mình có một bạn học mới chuyển đến, tên là Tần Dữ.” “Hôm nay Tần Dữ nói chuyện với mình, cậu ấy hỏi mình văn phòng của chủ nhiệm lớp ở đâu? Nếu mình có thể nói được thì tốt biết mấy.” “Hôm nay mình đã đổi bạn ngồi cùng bàn mới, là học sinh giỏi và nam thần Tần Dữ. Bây giờ đang là một giờ sáng, mình chẳng thể nào nhắm mắt lại ngủ nổi.” “Hôm nay trong giờ lên lớp, có hai nữ sinh lớp khác đến tìm Tần Dữ, đây đã là nhóm nữ sinh thứ tư trong tuần này rồi.” “Kì nghỉ lễ mùng một tháng năm, đã ba ngày rồi mình chưa được gặp Tần Dữ.” Bồ Thần chưa bao giờ nghĩ tới nhật ký của mình sẽ bị các bạn học đọc được. Trong lớp học đột nhiên im bặt, tất cả mọi người lén lút ngồi phía trước hóng chuyện, Bồ Thần với thành tích bình thường, đã vậy còn không thể nói chuyện mà cũng thầm thích Tần Dữ. Không biết Tần Dữ sẽ phản ứng thế nào nữa. Lúc này, nhật ký vừa vặn truyền đến tay Tần Dữ. Bồ Thần siết chặt cuốn sách trong tay, xấu hổ vô cùng. Tần Dữ cầm theo nhật ký đi đến trước bàn của Bồ Thần: “Ngày đầu tiên vừa chuyển đến đây, mình đã thích cậu rồi, còn cậu thì sao?” 2. Ba của cô là người khiếm thính. Ba đã nỗ lực hết sức mình với cơ thể không hoàn hảo ấy để tạo ra cả một vùng trời vẹn toàn cho cô. Ba chính là người đàn ông anh tuấn nhất trong lòng cô. Năm mười sáu tuổi đó, cô gặp được một thiếu niên bất cần đời, ngang ngạnh. Sau này, trong lòng cô, anh cũng là người xuất sắc y như ba của mình. Thời gian thấm thoát trôi qua. Anh càng tăng thêm vẻ cuốn hút, chín chắn. Chỉ có một điều không hề thay đổi là anh vẫn luôn yêu thương, nuông chiều cô, vẫn là thứ tình yêu như thuở ban đầu ấy. Trong thế giới tĩnh lặng, cô có ba, và có anh. P/s: Nữ chính không thể nói được, dây thanh đới đã bị tổn thương do tác động bên ngoài [1]. Giới thiệu ngắn gọn: Anh mãi yêu em qua bao năm tháng. Chủ đề: Một đời, một kiếp, một đôi. [1] Dây thanh đới hay còn gọi là dây thanh âm là một cặp dây như nếp gấp bằng màng nhầy nằm bên trong thanh quản. Khi phát âm (như là nói, hát), luồng hơi từ phổi đẩy lên làm các dây thanh rung động, từ đó tạo ra tiếng (theo Wiki). Tác giả có dùng từ 后天 để miêu tả, có nghĩa là mắc phải (acquired). Trong y khoa, mắc phải được định nghĩa là không phải bẩm sinh hoặc di truyền mà do một yếu tố hoặc tác động nào đó từ bên ngoài khiến con người bị căn bệnh đó, nên có thể hiểu là Bồ Thần không phải bị câm bẩm sinh nhé.

Trói Buộc Trái Tim Nữ Minh Tinh
167 Chương
Đây là câu chuyện tình yêu có nhiều bí mật giữa nữ minh tinh và vị Chủ Tịch.Nếu nữ chính đáng yêu và mang một xuất thân bí mật cùng quá khứ đáng thương nam chính tác phẩm này khá bi3n thái và thủ đoạn nhất là đối với nữ chính, nam chính không trừ bất cứ mưu mô nào để cột nữ chính bên cạnh. Nam chính có bệnh tâm lý khó chữa,chỉ có nữ chính mới khiến anh hết bệnh.

Nhất Niệm Chi Tư
93 Chương
Tham lam không phải lỗi của tôi, tôi sinh ra đã như thế rồi! Tôi bá chiếm mọi thứ của Kỷ Thần Phong, từ địa vị, gia thế, kể cả thân nhân cùa người kia. Tôi biết mình là một kẻ mạo danh, nhưng tôi vẫn kiên trì làm một con tu hú, thản nhiên chiếm tổ kẻ khác, càng không thấy tội lỗi. Bản tính ích kỷ đã nuốt trọn tâm hồn tôi ngay từ thuở vừa chớm chào đời, tham lam, đê hèn, vô liêm sỉ, tôi khao khát mọi thứ, tôi muốn nắm giữ tất thảy trong lòng bàn tay, và tôi… không định thay đổi thứ bản chất đã ăn sâu vào tận xương tủy ấy. *** Một niệm thiện, một niệm ác, một niệm tham, một niệm sai. Khi một kẻ đốn mạt biết yêu, có lẽ, đó chính là sự trừng phạt lớn nhất mà trời cao dành cho gã.

Ăn Vạ Chị Đại
79 Chương
Truyện kể về Lục Tịnh An là một học bá nhưng lại không thích trường học chút nào, học thì giỏi nhưng lại không thiện cảm với những người học giỏi. Mà điển hình, chính là cái người bị cô đưa vào bệnh viện Lục Tịnh An (gào thét): Bà đây không hề đụng tới hắn ta một chút nào nhé! Phỉ Minh Sâm (nhướng mày): Không muốn chịu trách nhiệm à?
