Yêu thích tháng

Xung Hỉ (Trọng Sinh)
148 Chương
Trưởng tử phủ Quốc Công Diệp Vân Đình không được sủng ái, nhận một đạo thánh chỉ ban hôn cho Vĩnh An vương Lý Phượng Kỳ, phong làm Vương Phi. Vĩnh An vương trấn thủ Bắc Cương, giết địch vô số, xứng danh Bắc Chiêu Chiến Thần. Nhưng thời điểm Diệp Vân Đình được gả đến, Chiến Thần thân đã trúng kịch độc, kinh mạch đứt đoạn, chỉ có thể nằm trên giường kéo dài hơi tàn. Diệp Vân Đình lòng như tro nguội gả vào phủ, e ngại hung danh Chiến Thần, chỉ quanh quẩn trốn ở viện tử của mình không màng mọi sự. Không lâu sau, vì uống nhầm canh đầu độc Vĩnh An vương mà mất mạng. Trước khi chết, Vĩnh An vương thân mang hơi tàn, nửa quỳ trước giường hắn mà trịnh trọng cam kết: "Ngươi vì ta mà bỏ mạng, từ nay về sau, ta sẽ dùng hết khả năng mình che chở cho người thân của ngươi, ngươi an tâm yên nghỉ." Sau đó y đăng cơ lên ngôi Hoàng đế, quả nhiên thực hiện lời hứa trước kia, che chở cho người thân duy nhất của hắn. Sống lại một đời, Diệp Vân Đình vẫn không tránh khỏi mệnh gả cho Vĩnh An vương xung hỉ. Nhưng lần này, hắn quyết định chăm sóc thật tốt cho nam nhân hơi thở còn thoi thóp kia, báo đáp ân tình kiếp trước. Nhưng thật không ngờ, nam nhân giải độc xong lại vội vã lôi kéo hắn viên phòng. Hắn bị nam nhân ôm thật chặt trong lồng ngực, hơi thở ấm áp bên tai: "An tâm cùng ta, từ nay về sau, ta che chở cho ngươi."

Bạn Cùng Bàn Làm Tôi Vô Tâm Học Tập
85 Chương
Thể loại: Nguyên sang, hiện đại, HE, cường cường, tình cảm, ngọt sủng, vườn trường, hoan hỉ oan gia, chủ thụ, đô thị tình duyên, thanh thủy văn Số chương: 84 + 1PN Couple: Trì Dã – Văn Tiêu Edit + Beta: Bluerious VĂN ÁN Văn Tiêu lần đầu đến trường mới đã nghe mọi người nói rất nhiều về bạn cùng bạn của mình Nào là một học sinh thiếu ý thức, suốt ngày đánh nhau, trốn học. Nào là không biết tiến tới, điểm trung bình các môn toàn ở mức tạm chấp nhận 60 điểm. Đã vậy, Văn Tiêu còn được thầy chủ nhiệm ôn hoà dặn dò: Học lực của em rất tốt, tuyệt đối đừng để Trì Dã làm ảnh hưởng việc học tập. Bạn học cùng lớp nhìn Văn Tiêu với vẻ thương xót: Cậu nhất định phải giữ khoảng cách với Trì ca! Từng tận mắt nhìn thấy Văn Tiêu tay cầm ống nhựa phế thải, mặt lạnh đánh ngã mấy tên đối thủ, nội tâm Trì Dã thét gào: Mẹ nó rốt cuộc là ai làm ảnh hưởng ai? Văn học vườn trường. Người mang truyền thuyết, cợt nhả lắm mồm công x trước cầm bút chăm chỉ học tập, sau xách gậy lấy “đức” thu phục người khác lạnh lùng thụ. 18 năm sống trước đây, ngày ngắn đêm dài. Sau khi gặp cậu, mỗi giây đều là ánh sáng. Khi tôi hiên ngang đối mặt với sự tàn nhẫn của số phận, cậu, chính là chiến kỳ của tôi! ♦VÀI LỜI CỦA EDITOR♦ Chỉ muốn để lại vài dòng vì hai bạn nhỏ, câu chuyện không có những tình tiết quá đao to búa lớn, chỉ là sự đồng cảm giữa hai con người trẻ tuổi, may mắn gặp được nhau, cùng nhau trải qua thời gian đẹp nhất của tuổi thanh xuân, vượt qua khoảng thời gian khó khăn để rồi một ngày, họ gặp lại nhau và đã đủ dũng cảm nói với đối phương rằng: “Tôi yêu cậu”. Không có cẩu huyết, tính cách hai bạn rất trưởng thành, đã nhắc đến thanh xuân vườn trường cũng đừng quên những tháng ngày vui vẻ khi còn trên ghế nhà trường khiến người ta hoài niệm.

Thiên Lý Khởi Giải
49 Chương
"Lại nghe khúc hát này đi, Đó là lời của Dĩ Thành nói với Thiên Việt Thiên Việt lắng nghe một hồi nói: Êm tai thật, nhưng dường như có chútc chẳng lành. Dĩ Thành ôm lấy Thiên Việt, vỗ về cậu, vẫn như cũ ôn nhu vô cùng, “Không liên quan tới chúng ta.” Khúc hát ấy, kể từ đó luôn ở trong lòng Thiên Việt, không cần hồi tưởng, nhưng, vĩnh viễn không quên. Loại khóa nào có thể khóa được những lời hứa hẹn Để giữ lại bao nhiêu ôn nhu của người? Khúc ca nào có thể hát đến vĩnh cửu Cho đến khi tháng năm phủ trắng mái đầu xanh? Người có còn nhớ chăng? Tình nhân lúc nào cũng nồng nàn thắm thiết Trong lời thề đều luôn trọn kiếp trọn đời Nếu như ta cầu mong sự vĩnh viễn Cuối cùng người có thể cho ta bao nhiêu năm? Nhưng hoa nở lâu đến đâu rồi cũng sẽ tàn Chim bay xa đến đâu rồi cũng sẽ mỏi. Nếu thanh xuân chỉ là trong nháy mắt Người yêu nhất bao thuở muốn ly biệt Chúng ta đều đang tìm một mùa xuân vĩnh hằng Chúng ta đều mong đợi một lần lời thề bất hủ Thế nhưng mộng đẹp dễ tan Hồng nhan dễ tàn Cuối cùng chỉ đành gạt lệ nhìn nhau.

Trọng Sinh Chi Quy Linh
91 Chương
Lăng Kỳ Vương đời này chỉ muốn gả cho Quân Ly Xuân, thế nhưng Quân Ly Xuân lại nghi ngờ thân phận hắn, sống chết không chịu. Cuối cùng Lăng Kỳ Vương vì y mà đưa tay cứu mạng, lấy thân mình trao đổi, cuối cùng chết trước mộ y... Thiên đã cho Quân Ly Xuân sống lại một lần nữa, trở về lúc y 20 tuổi, lần này y phát hiện chuyện diễn ra khác với những gì đã có trong trí nhớ. Đến lúc gặp lại, y phát hiện ra mình không chỉ cưới một vị vương phi mà còn là một thần y... May mắn tất cả đều có thể làm lại từ đầu... —— Trọng sinh chi quy linh Gợi ý hữu nghị: 1. Đây là cổ đam sinh tử văn, người không thích thỉnh “nhấn nút”. 2. Đây là chủ công văn, 1×1, sẽ có nhiều CP phụ. 3. Đây lấy bối cảnh giá không, các mặt không cần khảo cứu. 4. Đây lấy phong cách ấm áp chữa bệnh, cơ bản không có ngược. Nội dung: trọng sinh tình hữu độc chung sinh tử Nhân vật chính: Quân Ly Xuân; Lăng Kì Ương ┃ Phụ: Quân Ly Uyên; Mạc Thanh Ca; Quân Ly Triệt…┃Khác: trọng sinh, sinh tử. Lời editor: truyện này ta KHÔNG edit lời tác giả. Tên của nhân vật Quân Ly Xuân (君离 玹) và Trành quý nhân (玚 贵人) hai chữ Xuân ( 玹) và Trành (玚) QT ca ca ko có chữ tiếng Hán Việt cho nên ta đưa vào Google trans để lấy phiên âm gần đúng nhất. Truyện đã hoàn, ko đổi tên nhân vật nữa. Thêm nữa là mấy đoạn tác giả dùng thơ, điển tích điển cố để diễn đạt ý ta cũng sẽ đổi luôn sang ý tiếng việt để tiết kiệm thời gian (mà ta biết là đa số các nàng ko đọc hết chú thích đâu), cho nên ai đọc QT thấy có thì cũng đừng hỏi nha :v

Tình Yêu Của Chúng Ta
105 Chương
Thể loại: Hiện đại, si tình thụ, lãnh đạm công, ngược tâm, HE... Tóm tắt nhẹ nội dung: Thụ với công là bạn từ nhỏ, thụ yêu thầm công nhưng không dám thổ lộ. Trưởng thành, hai người vẫn giữ mối quan hệ bạn bè, công say rượu (loạn tính) lên giường với thụ, thụ cứ nghĩ công thích mình, nhưng sau đó mới biết người mà công thích là em trai cùng cha khác mẹ của công. Hai người duy trì mối quan hệ bạn bè kiêm bạn tình cho đến khi....

Tổng Giám Đốc, Người Ta Lại Chạy Mất Rồi
90 Chương
Ngụy Âu Dương trong mắt đám phụ nữ là một cao phú soái đích thực, vừa trẻ tuổi đã đương nhiệm chức Tổng giám đốc Ngụy Âu thị, hơn nữa ngoại hình chính là không khác diễn viên điện ảnh là bao. Hắn tiền liền có tiền, sắc có sắc, vây quanh cũng không ít phụ nữ dòm ngó. Thế nhưng hắn đã 33 tuổi cũng chưa hề có ý định kết hôn, khiến nhiều người qua đường vô cùng tò mò đời sống tình cảm riêng tư của vị này. Mà nhân vật chính vẫn đang ở nơi nào đó, cánh tay rắn chắc bắt lấy đôi chân của ai đó đặt lên vai, mạnh mẽ xâm chiếm, làm vài chuyện gì gì đó a. Đáp lại vài tiếng kháng nghị bất mãn của ai đó, hắn nở nụ cười ranh mãnh nói, "Bé ngoan, không nên lại chạy lung tung nữa." _______ "Thanh An, mau cùng anh trở về". "Tôi không muốn." "Thanh An, em thật sự có khả năng rời khỏi anh sao?"

Bất Báo
85 Chương
Cặp đôi: Cảnh Hạo x Thiệu Trạch Trong năm đó thì Triệu Trạch có những tài năng gì ưu tú thì hắn đã bộc lộ ra hết để trong rất nhiều nhân tài cậu có thể hoàn thành tốt cuộc khảo sát của cấp trên mình một cách xuất sắc nhất. Mục đích cuối cùng của cậu là để được trở lại tổ chức với phong thái ung dung và được sự kính ngưỡng của vô số người. Rốt cuộc cậu ta làm sao mà hoàn thành được nhiệm vụ của mình đã trở thành đề tài nóng sốt để mọi người thảo luận, nhưng cuối cùng đó vẫn là một bí ẩn. Nhưng hai năm sau, khi công việc chính được chuyển dời qua khu chín, Thiệu Trạch lại cảm thấy báo ứng tới rồi. Cảnh Hạo mỉm cười, chữ từ kẽ răng thoát ra “Lâu rồi không gặp, hai năm qua không có lúc nào là tôi không nhớ đến em hết.” Thiệu Trạch chậm rãi uống một ngụm trà “Xin lỗi, gió lớn quá, tôi nghe không rõ.”
![[Liêu Trai Đồng Nhân] Hữu Xu](https://cdn.apptruyen.lol/images/public/i-1359d78badcd3631b5c6cbc2dc6f2926.jpg)
[Liêu Trai Đồng Nhân] Hữu Xu
148 Chương
Vào rất lâu trước đây có một mỹ nhân nhưng toàn gặp phải chuyện xui xẻo, vì thế nên nhu cầu cấp bách là ôm một cái đùi vàng.... *Trong tên của Hữu Xu, chữ “Hữu” nghĩa là có, chữ “Xu” nghĩa là mỹ nhân. ***** Đánh giá tác phẩm: Nhóc tham ăn đến từ mạt thế, trong đầu trừ ăn ra chỉ có ăn xuyên đến thế giới liêu trai gian nan cầu sinh. May mắn chẳng những chỉ số thông minh của cậu bạo phát, tất cả điểm thuộc tính còn cộng hết vào gương mặt, khiến cậu dựa vào thịnh thế mỹ nhan mà tìm được một cái đùi vàng tráng kiện, qua một kiếp lại một kiếp, rốt cuộc từ tiểu đáng thương bị các lộ yêu ma quỷ quái ức hiếp tiến hóa thành quỷ kiến sầu! Nhân vật chính truyện này tính cách khi thì khôn khéo khi thì xuẩn manh, từ bắt đầu đến kết cục, một đường chua xót ngọt ngào chữa khỏi hệ. Nam chủ thuộc tính bất định, mỗi một câu chuyện nhỏ riêng biệt đổi một loại tính cách, chỉ riêng đối với người yêu trước sau như một. Nhân vật khắc họa sinh động, phong phú, dưới tình tiết chặt chẽ thúc đẩy suy diễn ra các sắc thái nhân sinh.

Không Hòa Hợp
90 Chương
Lần đầu tiên nhìn thấy Hạng Tây, hình như cậu ta đang ăn vạ. Lần thứ hai nhìn thấy Hạng Tây, cậu ta đúng là đang ăn vạ. Chưa đến hai ngày sau thế mà lại thấy cậu ta tự đâm đầu vào trước xe mình! Duyên phận lận đận như vậy đấy, đi đâu đến đâu cũng đụng phải cậu ấy. Bác sĩ nhặt về một tên côn đồ. Đây là câu chuyện đứng đắn về việc thu thập và bị thu thập do người ăn vạ tiết lộ. Đứng đắn lắm. Thật đó.

Trong Ngoài Không Đồng Nhất Tùy Thời Lật Xe
113 Chương
Lê Khinh Chu thân thể ốm yếu, đã nhiều năm trời vẫn cứ nằm trên giường bệnh, tới lúc chết đi tưởng rằng mình được giải thoát nhưng lại gặp phải một hệ thống. Hệ thống trói định hắn, sau đó cho hắn xuyên qua một quyển tiểu thuyết ngôn tình, trở thành nhân vật phản diện trong đó. Nhân vật phản diện này có vẻ đẹp không ai sánh được, nhưng vì hai chân bị tật, nên tâm tính cũng vặn vẹo âm u, cả người tăm tối. Vừa thoát khỏi cơ thể bệnh tật lại tiến vào cơ thể khác bị liệt chân, Lệ Khinh Chu rơi lệ ngay tức thì, vừa nằm vừa gào khóc: "Dẹp đi! Không làm gì hết!". Hệ thống: "Chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ, chân của cậu sẽ khỏi". Lê Khinh Chu bật dậy: "Nhiệm vụ gì? Tôi nhận!". Nhiệm vụ: Tìm bạn đời cho chú của nam chủ - Liễu Bạc Hoài, giúp hắn thoát khỏi kết cục cả đời cô độc. Hệ thống nhả xong nhiệm vụ liền rời đi. Trước khi đi lạnh lùng ném cho Lê Khinh Chu một cái bàn tay vàng, à mà ném sai người rồi. Từ đó, Liễu Bạc Hoài có khả năng nghe thấu tiếng lòng Lê Khinh Chu, nhìn thấy luồng biểu tình cảm xúc bay trên đầu cậu...

Sủng Hôn Hào Môn
106 Chương
Vai chính: Mạnh Đình (Meng, Ting), Yến Tuy (Yan, Sui) Mạnh gia vốn là gia tộc nổi tiếng nên những đứa con riêng của Mạnh gia được xếp vào hai loại vận mệnh. Một là người tài giỏi nhưng như vậy sẽ bị bốc lột hết sức tài năng cho đến chết mà thôi. Còn loại còn lại thì được xem như " Phế thải mà lợi dụng" Làm lại từ đầu, Mạnh Đình không chút do dự lựa chọn loại thứ hai. Cho nên...... Cậu phải lập gia đình. "Nha." =.= Cố sự của một mỹ thiếu niên chết đi sống lại muốn "Sa đọa", được ông xã chính trực "Bài" các loại trở về. Đây là một cố sự của cứu vớt và được cứu vớt. Em là người yêu của anh, anh là ánh mặt trời của em. Mạnh Đình: Thật vô nghĩa...... Yến Tuy: Vợ anh nói đều đúng. Ny Ny muốn văn nghệ một phen: Anh ~~ (con trai và lão "Công" nhà hắn đều ghét bỏ ta!) Cầu nhận, cầu nhận, cầu nhận!

Thái Giám Chức Nghiệp Tố Dưỡng
297 Chương
Công việc của một tổng quản thái giám chính là, trên có thể nịnh được hoàng thượng, thái hậu,dưới có thể trị được cung nữ thái giám, ở giữa có thể cân bằng thế lực của các cung phi, hoàng tử.Trích: Năm Kiền Bình, cao châu Tây Bắc đại hạn, năm tháng trời không có một giọt mưa. Một mảnh mặt trời khô héo treo trên cao, tỏa ra sóng nhiệt quay cuồng. Phóng xa tầm mắt cũng chỉ thấy đất đai bị nướng thành màu đen xám, từng khối nứt toác. Phó Thần đi bộ liên tục đã vài canh giờ, lòng bàn chân phỏng rộp khiến hắn không thể không dừng lại. Cách đó không xa có một lão nông dân cuộn mình trên mặt đất, thân mình gầy guộc lộ từng đốt xương như thể gập lại liền gãy, da thịt đỏ nâu như vỏ cây già. Bàn tay không ngừng cào loạn mặt đất như đang tìm chút rễ cây ăn chống đói, bùn và máu bê bết hòa trộn, nhìn có chút ghê người. Tình cảnh như vậy đã không còn hiếm lạ. Phó Thần chẳng có nổi một chút thông cảm dư thừa nào, bởi hoàn cảnh của hắn so với lão nông dân kia nào có tốt hơn. So với đói bụng, mất nước mới là nguyên nhân khiến sinh mạng hắn cạn kiệt từng giờ.



