Yêu thích tháng

Tôi Thật Sự Không Thiếu Tiền
Tôi Thật Sự Không Thiếu Tiền

99 Chương

Giới thiệu 1. Sầm Thanh đi vào rạp hát, cảm thấy nam chính vở kịch đẹp trai diễn giỏi dẻo dai, cô xin cơ hội tham quan hậu trường, tạo quan hệ thân thiết với anh. Sau khi người đàn ông từ chối, Sầm Thanh vẫn không bỏ cuộc, cô tiếp tục đưa ra điều kiện hấp dẫn: “Tôi biết thù lao diễn kịch của các anh, thù lao đóng phim có thể trả cho anh dựa theo diễn viên tuyến một.” “Không đóng phim, không thiếu tiền.” Sầm Thanh bị anh khách khí mời ra hậu trường. Sầm Thanh càng cản càng hăng, đuổi theo người đàn ông đi hơn nửa đất nước lưu diễn, lần nào cũng ngồi tại hàng ghế đầu tiên, không hề có ngoại lệ. Sau đó, Sầm Thanh cảm thấy quả thật hết hy vọng, cô nắm chặt tấm vé không vào rạp hát mà ngồi ở cửa ngẩn người. Sau khi vở kịch kết thúc, người đàn ông chưa thay trang phục diễn đã chạy ra, anh lấy quạt xếp trong tay nâng cằm Sầm Thanh: “Ngàn dặm trường chinh chỉ thiếu một bước, sao em lại bỏ cuộc rồi?” 2. Bộ phim mới sắp khởi quay. Đột nhiên có một ngày Sầm Thanh nghe nói ở vòng tài trợ thứ hai tìm được một ông lớn ra tay hào phóng, nhưng muốn tự mình diễn vai nam chính. Cô suy diễn ra hình tượng những nhà doanh nhân trung niên xuất sắc, cô hết hồn, mồ hôi lạnh ứa ra toàn thân, lảo đảo chạy tới phòng họp ngăn cản tai họa này. Ai ngờ, người ngồi trong phòng hội nghị là Đoàn Sinh Hòa mà cô đuổi theo hơn mười mấy buổi diễn trong chuyến lưu diễn. Người đàn ông thay đổi dáng vẻ chuyên tâm diễn xuất, đi theo sau là vài nhân vật có tiếng trong ngành. Một cú điện thoại trong một phút có thể được mất hàng chục triệu, một chiếc khuy măng sét có thể ngang bằng tiền lương cô cực khổ kiếm được trong một năm. Đoàn Sinh Hòa cách chiếc bàn cười với Sầm Thanh: “Tôi rất hứng thú với kịch bản của em, cho nên mang vốn tiến vào đoàn phim.” 3. Tại phim trường, biên kịch Sầm Thanh xem một cảnh phát lại đã được đạo diễn duyệt, cô cứ cảm thấy không đạt tới hiệu quả mà mình mong muốn. Nam chính kiêm nhà đầu tư Đoàn Sinh Hòa ngồi một bên, anh quan sát những người đang chờ tại hiện trường —— “Ánh đèn, bối cảnh, trang phục tạo hình, đạo diễn… em thấy cần đổi cái nào?” Sầm Thanh:???
Chu Nhan
Chu Nhan

147 Chương

Giới thiệu nội dung: Chu Nhan là tiền truyện trong hệ liệt "Kính" của tác giả Thương Nguyệt, bắt đầu từ sự kiện Chu Nhan - quận chúa tộc Xích thuộc vương triều Không Tang đào hôn cùng khúc mắc tình cảm giữa nàng và sư phụ mình là Thời Ảnh thuộc Đại Thần cung trên đỉnh Nghi Sơn. Vận mệnh vương triều Không Tang cũng vì vậy mà thay đổi - bao gồm cả Tô Ma - tiểu giao nhân mà nàng thu dưỡng về sau thay đổi cả vận mệnh vương triều. Dưới những quyền mưu toan tính, tình cảm và số phận từng người nhỏ bé bị nắm trong tay, người có thể nghịch thiên cải mệnh kia, sẽ phải chịu đựng nỗi đau không cách nào tưởng tượng nổi. Đây là chuyến phiêu lưu của một thiếu nữ, cũng là một đoạn sử thi kỳ huyễn mỹ lệ.  Giới thiệu tác giả Thương Nguyệt: Thương Nguyệt (giản thể: 沧月; phồn thể: 滄月; bính âm: Cang Yue) tên thật là Vương Dương (王洋), sinh ngày 15 tháng 5 năm 1979 tại Chiết Giang, Trung Quốc là một trong những tác giả đại diện tiêu biểu của dòng tiểu thuyết tân võ hiệp tại Trung Quốc đại lục. Tên tuổi của cô được liệt vào nhóm "Thần Châu Tân ngũ hiệp", một trong năm đại diện nổi bật của dòng kiếm hiệp Trung Quốc hiện nay (nhóm Thần Châu ngũ hiệp bao gồm: Kim Dung, Lương Vũ Sinh, Cổ Long, Ngọa Long Sinh và Ôn Thụy An.) Ngoài ra, cô còn được xem là nhân vật hăng hái đi đầu trong phong trào sáng tác truyện võ hiệp của phái nữ. Thương Nguyệt bắt đầu đăng truyện trực tuyến lên mạng từ năm 2011. Ban đầu cô nổi tiếng với thể loại võ hiệp, sau là đến thể loại tiểu thuyết viễn tưởng huyền bí dài tập. Thương Nguyệt từng giành được giải nhất trong cuộc bình bầu tác phẩm Tân võ hiệp do tạp chí Đại hiệp và Danh thám tổ chức năm 2001 với tác phẩm "Huyết Vi". Tác phẩm của cô cũng được đăng dài kỳ trên nhiều tạp chí kiếm hiệp. Năm 2007, chỉ trong 10 ngày đầu tiên ra mắt, tác phẩm "Thất Dạ Tuyết" (trong Đỉnh Kiếm Các hệ liệt) của cô đã bán được hơn 80.000 bản, trở thành tiểu thuyết kiếm hiệp bán chạy nhất trong năm ở Trung Quốc.   Giới thiệu về hệ liệt Kính: Hệ liệt Kính là bộ truyện hoành tráng dữ dội mà đằm thắm ôn nhu của nữ hiệp Thương Nguyệt. Tác phẩm có bối cảnh là cuộc chiến tranh giữa ba thế lực lớn: Đế quốc Thương Lưu cầm quyền của Băng tộc, tàn dư của cựu Vương triều Không Tang, cùng những giao nhân có nguồn gốc nơi biển cả tự do vô tận, vùng lên không cam chịu kiếp sống nô lệ. Truyện không có một nhân vật chính xuyên suốt, mà mỗi nhân vật đều có một cái “tình” riêng, khiến cho họ không còn chỉ là cái xác vô hồn bị điều khiển bởi quyền lực và lợi ích. Chữ “tình” của Thương Nguyệt, chữ “tình” đặt giữa ân oán hận thù, giữa mưu mô toan tính, giữa cái chung với cái riêng, là chữ "tình" bi thương mà diễm lệ tuyệt trần.
Đại Tấn Đẹp Đến Như Vậy (Đổi Nữ Thành Phượng)
Đại Tấn Đẹp Đến Như Vậy (Đổi Nữ Thành Phượng)

214 Chương

Bạn đang đọc truyện Đại Tấn Đẹp Đến Như Vậy (Đổi Nữ Thành Phượng) của tác giả Mộ Lan Chu. Ngày họ vừa ra đời, mẫu thân họ đã hoán đổi thân phận cả hai cho nhau Này thật sự là trộm long hoán phụng. Một người vốn phải làm Thái Tử, vậy mà giờ trở thành công tử thế gia. Một người vốn phải làm quý nữ danh môn, nay lại thành công chúa hoàng tộc. Mà cuộc đời họ tất nhiên cũng vì thế mà nghịch chuyển. Đại Tấn gió thổi mây vần, cần thiết đoàn kết để cùng chống lại gian khó. Bát vương nhiễu loạn, người người cát cứ các phương thế lực, tình cảnh rối ren, dân chúng oán than, mà từ trong tuyệt địa, tình yêu lại trở nên sáng chói mạnh mẽ, ngay từ lục đục chính trị, lại nảy lên những cảm xúc khác lạ, ấm áp dị thường. Sau khi Tây Tấn diệt quốc, nhân sĩ xuôi nam, hai người thất lạc. Một năm sau công chúa mất trí nhớ trở thành nữ nô, thế tử trở thành con trai thừa tướng Đông Tấn khống chế đế quốc. Trải qua bao vất vả hắn mới tìm được nàng, đánh thức ký ức trong nàng, hai người lại lần nữa nắm tay...
Thanh Sơn
Thanh Sơn

51 Chương

Văn án Trên lưng mang trọng trách nước nhà, trong lòng là người con gái yêu thương. Trên lưng và trong lòng, là cả thế giới của anh. ——— – “Hối hận sao?” – “Phải, hối hận vì gặp gỡ anh quá sớm.” ———- Ngày xưa thời niên thiếu ngựa non háu đá, anh yêu em. Ngày nay trưởng thành, chín chắn, bảo vệ đất nước và nhân dân, anh cũng yêu em. Tất cả câu chuyện trong cuộc đời anh đều liên quan đến em. ———- CP: Vũ cảnh (*) x phiên dịch viên. (*) Lực lượng cảnh sát vũ trang Trung Quốc- gọi tắt là vũ cảnh.
Một Bé A Ngọt Ngào Như Vậy Có Ai Mà Không Yêu
Một Bé A Ngọt Ngào Như Vậy Có Ai Mà Không Yêu

104 Chương

Truyện Một Bé A Ngọt Ngào Như Vậy Có Ai Mà Không Yêu của tác giả Yêu Rượu Mơ Nhất (Tối Ái Mai Tử Tửu) kể về Tô Dục Chu chuyển thế tới một thế giới khác, thế giới của ABO, sau đó nghiễm nhiên trở thành một Alpha ưu tú. Bởi vì Tô Dục Chu trước nay đều là một thanh niên tốt, tam quan đứng đắn, nghiêm chỉnh đúng mực, thế nên cậu cho cho rằng kì tình nhiệt sẽ không thể tạo ra ảnh hưởng lớn với mình. Một người đàng hoàng chính trực như cậu, sao có thể dễ dàng bị pheromone chi phối mà đi đẩy ngã các Omega yếu đuối kia được? Sau lại... Cậu trở thành người bị đẩy ngã
Vô Vi Nhất Niệm
Vô Vi Nhất Niệm

29 Chương

Người dịch: Dương Lam Độ dài: 14 chương Giáo sư đại học x Thiếu niên ẩm ương Giới thiệu: Không muốn dong dài. Thật sự là chưa từng đọc qua truyện đam mỹ nào. Thích nên viết chơi thôi. Lời người dịch: Thủy Hóa Bối là tác giả tớ quý. Bạn ấy không viết nhiều, văn phong còn lắm chỗ ngô nghê, gượng gạo, câu chuyện được kể cũng không phải quá xuất sắc gì, tuy vậy xuyên suốt nó luôn có cái vẻ suy tư, nhiệt huyết rất “người trẻ” làm tớ say say. Hẳn vì vậy mà cứ mỗi khi đọc hay dịch, nó luôn gây cho tớ cảm xúc “muốn cố gắng”. Vô vi nhất niệm như lát cắt ngắn về một đoạn trưởng thành của một cậu trai. Cậu ấy còn trẻ con, còn non nớt, còn ngây thơ chẳng biết điều gì đang chờ mình. Cậu ấy phải cố mò mẫm để trưởng thành và vượt qua những khoảng chững, những phút bế tắc mất phương hướng. Và dẫu có thật nhiều khuyết điểm, cậu ấy lại gây cho tớ cảm giác thấy lại bản thân khi hoang mang vài năm trước và cả hiện tại, và tớ không thể ghét cậu ấy nổi. Như những truyện cùng tác giả, Vô vi nhất niệm có mạch truyện và không khí trầm lắng, đôi chỗ nặng nề và cái kết man mác buồn. Lời khuyên là đừng bỏ qua phần lời tác giả. Bất kể cảm xúc bạn chùng vì cuốn truyện này cỡ nào, lời chia sẻ của tác giả chắc chắn sẽ khiến bạn phải nhoẻn cười và nhẹ nhõm ngay trở lại. Cùng đọc truyện nhé!!!
Sơn Thủy Nhất Trình
Sơn Thủy Nhất Trình

60 Chương

Lời tựa Có người sẽ mất ngủ, Có người sẽ say sưa, Có người than khóc suốt đêm dài, Có người độc bước trên đường vắng trong đêm tối, Có người phải rạch một dao trên chính cơ thể, lấy tàn thuốc đốt thành vết sẹo, Có cả người bức thiết tự sa ngã, coi mình như miếng giẻ rách suốt một thời gian, Có người gọi vô số cuộc điện thoại cho một người mãi mãi không nhận máy, kết nối rồi lại lập tức dập ngay, Cũng có người đi du lịch một mình, Có người bỗng bắt đầu chép kinh ăn chay, Có cả người thình lình trở thành nhà văn nhà thơ hoặc nhà soạn nhạc tài giỏi, Có người cắt tóc mặc những bộ đồ chưa từng mặc bao giờ, diễn vai một người khác, Có cả những người chỉ cố gắng để nở nụ cười một cách hời hợt, từ ấy khiến mọi nụ cười chân thật nửa đời còn lại hao mòn mất hút, Đương nhiên cũng có người chỉ ngồi đờ đẫn trên giường chìm trong thinh lặng lâu rất lâu, mãi đến khi thở ra một hơi dài thật dài mới nằm xuống và lập tức ngủ thiếp. Cái giây lát con người bất chợt bừng tỉnh có đủ mọi hình hài, Giữa thời gian và thời gian có một lớp nhau thai, Tôi từng thấy vô số người ở vô số vị trí mỗi khác, chọc thủng lớp màng mỏng kể trên, Họ tới từ cơ thể mẹ mỗi khác, ôm trong mình tính trẻ con vụn bể khác nhau, hàm chứa phẫn nộ và lấy làm lạ, Cuối cùng giáng sinh tới thế giới hiện thực nhất này. Trở thành một con người không có khác.
Quy hồn - Tuyệt Ca
Quy hồn - Tuyệt Ca

188 Chương

Giới thiệu: Quy Hồn (归魂) Tác giả: Tuyệt Ca (绝歌) Thể loại: Linh dị thần quái, tam giáo cửu lưu, nhân duyên tình cờ gặp gỡ, truyền kỳ... Nhân vật chính: Lộ Vô Quy, Du Thanh Vi Editor: shiroinu980 Văn án: Chân trời không đường về, âm phủ đoạn hồn người. Tất cả mọi người đều cho rằng Lộ Vô Quy là kẻ ngốc có chút điên còn thường xuyên mộng du. Lộ Vô Quy cho là mình không ngốc, chẳng qua nàng không rõ vì sao cảnh trong mơ sẽ thành sự thật, không rõ vì sao lại có người nói nàng chưa tính là người sống, không rõ vì sao lại không nhớ rõ bảy tuổi năm đó mình đưa viên ngọc bội cho người khác, người nọ còn cầm lấy ngọc bội tìm đến nàng, nói muốn dẫn nàng đi tìm hồn của nàng. Người ba hồn bảy vía không đầy đủ là người ngốc, nàng không ngốc, không thiếu hồn, tại sao phải đi tìm hồn?
Yêu Đương Đoan Chính
Yêu Đương Đoan Chính

99 Chương

Truyện Yêu Đương Đoan Chính của tác giả Tây Tây Đặc kể về Yến Hảo là một người nhan cẩu chân chính, là kiểu người rất dễ bị vẻ đẹp làm cho xiêu lòng. Thế nên vừa nhìn thấy Giang Mộ Hành ngay từ ánh mắt đầu tiên, cậu đã rất muốn trở thành người yêu của anh ấy.
Nhưng Cô Ấy Là Người Phụ Nữ Xinh Đẹp
Nhưng Cô Ấy Là Người Phụ Nữ Xinh Đẹp

154 Chương

Văn án: 【1】 Vưu vật nhân gian Diệp Linh Ngân, debut trong nhóm nữ ở vị trí trung tâm vào showbiz mang danh “Tiểu yêu tinh”, và thường xuyên nổi tiếng sinh động trong tầm nhìn của đại chúng. Thần tượng trong mắt người hâm mộ rất thích đọc kinh Phật và giữ mình trong sạch. Chỉ có người đại diện biết, cô nàng nổi tiếng kiêu ngạo hai mặt, mỗi ngày đều đang nghiên cứu “Một trăm lẻ tám chiêu theo đuổi chồng.” Vào ngày tiết lộ crush của mình là ông trùm đầu tư cho cả nửa giới giải trí, trái tim người đại diện đều đang phát run: “Cô rốt cuộc vì sao lại nghĩ quẩn vậy?” Ánh mắt Diệp Linh Ngân không nháy một cái mà nói dối: “Bởi vì em là người mê nhan sắc.” Trách cô còn trẻ không hiểu chuyện, không biết gì mà nắm tay Hoắc Cẩn Hành, còn ủ mưu đã lâu với người ta. 【2】 Hoắc Cẩn Hành tự phụ tao nhã, cấm dục, giống như một cái dụng cụ tinh chuẩn, coi mỗi bước đi trong cuộc đời như một kế hoạch, đi được rõ ràng. Cho đến khi một cô gái nhỏ bẩn thỉu vô cùng nắm lấy tay anh cầu cứu, từ đấy về sau, Diệp Linh Ngân trở thành biến số mà anh không thể khống chế được. Khi Hoặc Cẩn Hành bị thúc giục kết hôn, Diệp Linh Ngân luôn bị ốm, cô gái nhỏ “ốm yếu” nằm trong tay anh, làm cho anh rất khó cử động. Sau đó tin tức đính hôn của Hoắc Cẩn Hành và một người phụ nữ môn đăng hộ đối được truyền ra, Diệp Linh Ngân không khóc không nháo thu thập đồ vật rồi chuyển ra ngoài. Hoắc Cẩn Hành mở vali ra: “Vì sao em phải đi?” “Anh về sau phải chăm sóc cho người khác, em phải học cách lớn lên một mình.” “Có anh ở đây, em vĩnh viễn không cần lớn lên.” “Được.” Cô cười đến kiều mỵ, nghe lời về nhà. Không được bao lâu, trên mạng truyền ra một đoạn phim quay cảnh hôn của Diệp Linh Ngân, các fans hô vang “Nụ hôn đầu tiên trên màn ảnh”, lượt tìm kiếm hot lên đầu bảng. Hoắc Cẩn Hành không bao giờ bộc lộ cảm xúc đập vỡ màn hình, qua đêm trở về Trung Quốc để đưa mọi người trong đoàn phim về nhà, nổi cơn thịnh nộ nói cô sẽ bị trừng phạt. “Hôn người khác em sẽ bị trừng phạt?” Diệp Linh Ngân không giận mà còn cười, ngón tay câu lấy và vạt, kiễng chân chào hỏi anh: “Vậy…thèm muốn anh thì sao?” 【3】 Diệp Linh Ngân đeo một viên Phật châu từ nhỏ đến lớn, tất cả mọi người đều đang đoán lai lịch của nó. Chỉ có rất ít người biết, năm Diệp Linh Ngân sốt cao không ngừng, Hoắc Cẩn Hành – người luôn tôn trọng khoa học đi bộ leo lên một ngôi chùa trên núi cao 3000 mét, cung kính cúi đầu cầu xin cho cô một viên Phật châu bảo vệ: “Mong Ngân Ngân của tôi, một đời an bình.” ***
Bắt Được Một Anh Trung Khuyển Thẹn Thùng
Bắt Được Một Anh Trung Khuyển Thẹn Thùng

36 Chương

Văn án Tống Ý Dung sống tiêu cực, chán đời, đối với tiền tài, thời gian, thân thể đều xem nhẹ, sống thế nào cũng được. Cậu biết đây là bệnh tâm lý, nhưng cậu xem qua rất nhiều bác sĩ tâm lý đều không làm nên chuyện gì. Tống Ý Dung thậm chí nghĩ, nếu có thể chết sớm một chút thì tốt rồi, cậu không còn mơ ác mộng liên tục, đêm đêm ngủ không yên. Bác sĩ kiến nghị cậu nên tìm địa phương yên tĩnh mà giải sầu, Tống Ý Dung cảm thấy buông tâm cũng không mất điều gì, vì thế thu thập hành lý rời đi thành thị, đến thôn trấn nhỏ nào đó thuê phòng ở. Tống Ý Dung phát hiện, nam nhân cao lớn ở cách vách thường hay nhìn lén cậu, còn thực dễ dàng đỏ mặt, khờ đến đáng yêu. Buổi tối tắm xong, Tống Ý Dung mặc kiện áo trắng hở ngực, đứng ở ban công phơi quần áo, nam nhân vừa vặn đi ngang qua, chắc là mới từ ruộng về, trên người thấm mồ hôi. Tống Ý Dung gọi anh lại: “Này, anh muốn lên đây ngồi chung không?” Nam nhân bỗng chốc ngừng bước chân, ngẩng đầu nhìn cậu một cái, lại cuống quít cúi đầu, lỗ tai hồng hồng, âm thanh thực buồn: “Không được.” Tống Ý Dung ghé vào lan can, ngữ khí cố ý mang theo ái muội cùng dụ dỗ: “Vì sao không được? Sợ tôi khi dễ anh à.” Nam nhân cúi đầu, nghẹn một lúc lâu, mới nhảy ra hai chữ: “Không sợ.” Tống Ý Dung cười rộ lên: “Không sợ vậy anh vì sao không dám nhìn tôi?” Nam nhân cúi đầu càng thấp, lỗ tai càng đỏ. Tống Ý Làm làm sao cũng không ngờ được người nam nhân này sẽ thay đổi cuộc đời mình thành dương quang rực rỡ cùng mùa xuân. Một câu tóm tắt: Yêu nhau khi mặt đỏ. Lập ý: Nỗ lực phấn đấu, tích cực hướng về phía trước.
Ngài Vương, Kết Hôn Nhé!
Ngài Vương, Kết Hôn Nhé!

162 Chương

Bạn đang đọc truyện Ngài Vương, Kết Hôn Nhé! của tác giả Quả Đào Vị Tiểu Tiên Nữ. Bà nội của Thẩm Lạc Ngưng chỉ có một mong mỏi duy nhất trước khi lìa đời là thấy cháu mình yên bề gia thất. Cô vì muốn bà mình yên lòng, thế nên đánh liều đi tỏ tình với anh chàng Vương Đình Hi Cô cũng biết mình lỗ mãng, cho rằng anh sẽ không phản ứng mình, ai ngờ anh lại lập tức chấp nhận đề nghị của cô! Cuộc hôn nhân không tình yêu của Thẩm Lạc Ngưng cùng Vương Đình Hi sẽ như thế nào??