Bốn bề vắng lặng, đêm khuya tĩnh mịch, Hồ Tông Hiến chỉnh trang y phục, thong thả bước lên bậc thềm nha môn khâm sai.
“Đứng lại! Ngươi là ai? Đêm khuya đến đây có việc chi?” Tên gác cổng đang đứng trực trước nha môn khâm sai bước tới quát hỏi.
Bọn gác cổng này đều là gia nô được Triệu Văn Hoa mang từ kinh thành đến, bình thường ở kinh thành đã quen thói oai phong hống hách dựa vào thế lực của Nghiêm Đảng. Lão gia nhà chúng đến Giang Nam làm khâm sai, là đại diện cho Thánh thượng, há chẳng phải là người đứng đầu Giang Nam sao? Suốt dọc đường, quan to quý nhân đến nịnh bợ lão gia nhà chúng nhiều không đếm xuể. Câu “quan bảy phẩm trước cửa tể tướng” quả không phải nói suông, muốn cầu kiến lão gia thì phải biết điều với huynh đệ bọn ta trước, nếu không bọn ta sẽ không vào trong thông báo đâu. Bọn ta không thông báo thì các ngươi đừng hòng vào trong.
“Ta là Tuần án Giám sát Ngự sử Chiết Giang Hồ Tông Hiến, có việc cần bái kiến khâm sai Triệu đại nhân.” Hồ Tông Hiến tiến lên chắp tay nói.




