Truyện Tác Đại Thần

Tử Vong Vu Sư Nhật Ký
Tử Vong Vu Sư Nhật Ký

527 Chương

Thor xuyên qua đến một cái tràn ngập quỷ dị cùng nguy cơ vu sư thế giới. Vì có thể cố gắng sống tiếp, hắn quyết tâm bài trừ muôn vàn khó khăn trở thành một tên vu sư. Thế nhưng ở cái này đáng sợ thế giới, bất kể là học đồ vẫn là chính thức vu sư đều muốn đối mặt tầng tầng tử vong nguy cơ. Thor càng là trọng điểm bị hãm hại đối tượng. May là, hắn thu được một vốn có thể dự báo tương lai nhật ký. Nhưng mà trên nhật ký dự báo tương lai tất cả đều là: [ ngươi toàn thân chảy máu trôi hết chết rồi ] [ ngươi biến thành phân bón đồng thời đối với cái này hình thái mới rất hài lòng. ] [ ngươi bị chính mình cười chết ] [ ba năm sau, ngươi biến thành người khác ma dược tài liệu. ] Thor: (╯‵□′)╯︵┻━┻ này ngón tay vàng không thể muốn! Các loại, Thor ánh mắt sáng lên: Ta mới vừa đúng hay không lại bài trừ một cái sai lầm tuyển hạng? Không lâu sau đó. . . Nhật ký: (╯#- 皿 -)╯~~╧═╧ này ngón tay vàng thật không phải việc sách làm !
Thư Linh Ký
Thư Linh Ký

344 Chương

Tác giả: Thiện Thủy Thể loại: Ngôn Tình, Dị Giới, Cổ Đại, Truyện Khác, Huyền Huyễn Văn án: Ba vạn năm trước, thần vật tên là 《Nam Thành đồ thư quán 》từ trên trời giáng xuống, Doanh Châu ăn lông ở lỗ bước theo hướng thi thư lễ nhạc. Năm nghìn năm trước, mỗi cuốn sách đều sinh ra thư linh, 《Luận Ngữ》, 《Đường Thi》, 《Tống Từ》, 《Sơn Hải Kinh》, còn có 《Ngũ Niên Cao Khảo Tam Niên Mô Nghĩ》 Nửa tháng trước, Cố Thất Tuyệt tỉnh lại trong 《Đường Thi Tam Bách Thủ》, cưỡi 《Sơn Hải Kinh》, quyết định đi tìm 《Liêu Trai 》tiểu tỷ tỷ, luận đàm làm sao chinh phục thế giới —— ân, chào các vị đại lão, ta là Cố Thất Tuyệt, ta tình thương thấp, đầu óc ta có lỗ hỏng, còn thích liều mạng nói những lời thật lòng đâm thẳng tim... Thế nhưng không sao, các ngươi đánh không lại ta a! Luna Huang: ♥ ♥ ♥ Quái vật có linh, Vũ khí có linh, Ngay cả hòn đá cũng có linh thì cớ sao Sách lại không có linh cơ chứ! Thể loại mới lạ các nàng xem góp ý bàn luận nào:))
[Phần 1] Tỏa Sáng Cho Chàng
[Phần 1] Tỏa Sáng Cho Chàng

200 Chương

GIỚI THIỆU: Nàng chỉ là bị bệnh, còn chưa có chết, vậy mà phu gia đã gấp không chờ được kiếm người thay thế nàng cho hắn tục huyền. Trùng sinh một đời, nàng không cần sống chật vật như vậy, chỉ nghĩ phải xem trọng bản thân thì mới có được hết thảy, không bị người khác xâm phạm tôn nghiêm, trừng trị những kẻ cực phẩm, cứu giúp tỷ muội, tiện tay "thu hoạch" một tướng công trung khuyển, một đời trôi chảy, hoàng hành bá đạo. 
Miểu Miểu Không Hẹn
Miểu Miểu Không Hẹn

45 Chương

Bạn đang đọc truyện Miểu Miểu Không Hẹn của tác giả Quy Ngư. “Người ta bề ngoài nổi bật, chữ thì đẹp, thành tích cao. Tôi thì bình thường vô cùng, tới mức đứng trong đám đông, sẽ nhanh chóng không ai nhận ra nữa… Người ta có rất nhiều lý do để thích Nhan Quyện. Nhưng lý do để thích Vu Miểu Miểu lại ít ỏi vô cùng.”. — trích từ nhật kí của Miểu Miểu Nhan Quyện là bảo vật Vu Miểu Miểu.. Mười năm như một ngày.
Hôm Nay Vương Gia Lại Đi Bán Đậu Phụ
Hôm Nay Vương Gia Lại Đi Bán Đậu Phụ

52 Chương

Bạn đang đọc truyện Hôm Nay Vương Gia Lại Đi Bán Đậu Phụ của tác giả Hú Ki Bán Bánh Táo. Thuở nhỏ hứa hẹn với nhau, thế nên sau này, y tìm đến hắn, nhìn thấy ngày xưa còn là một đứa nhỏ ngây thơ, hiện tại người cũng đã khác hẳn, phong độ, dáng vẻ muôn vàn. Hai người kề cận bên nhau, sớm chiều có nhau, ái muội mập mờ, cũng không rõ ai là người động tình trước, dù sao điều đó cũng không quan trọng Âm thầm dõi theo, ta bảo vệ ngươi, ngươi bảo vệ ta. Đến lúc đối phương gục ngã cũng không buông tay. Hắn ngã xuống trong vòng tay y, y thay hắn trả thù kẻ địch. Đoạn đường về sau không còn gì có thể cản trở hai người họ nữa…
Thẳng Nữ Sắt Thép, Chó Con Bị Chọc Khóc
Thẳng Nữ Sắt Thép, Chó Con Bị Chọc Khóc

24 Chương

Giới thiệu Ngày nào cũng bị chọc khóc. Bạn trai: Vợ ơi anh sốt rồi, em không an ủi anh sao? Thẳng nữ sắt thép: 66666 Bạn trai: Thật xin lỗi quấy rầy rồi (Miễn cưỡng cười vui. jgp) Bạn trai: Anh học rồi! Em đến đón đi! Bạn trai nhà người khác được đón hết rùi ó. Thẳng nữ sắt thép: Tự mình không về được hả? Em ở nhà ăn cơm đã. Bạn trai: Được rồi, anh ăn no rồi. Thẳng nữ sắt thép: Anh ăn rồi? Bạn trai: Ừ, uống gió Tây Bắc...... Bạn trai: Vợ ới tối nay chúng ta đi ăn lẩu đi. Thẳng nữ sắt thép: Lạnh, không muốn đi. Bạn trai: Anh lái xe đến đón em nha. Thẳng nữ sắt thép: Em say xe. Bạn trai: Thế đi bộ cũng được. Thẳng nữ sắt thép: Em hôm nay mệt lắm. —— “Chó con” Phó Khả Dịch khóc ngất trong nhà WC...... 【 Kịch trường một 】 Lúc Phó Khả Dịch và bạn gái ở bên nhau —— Đường Miểu: “Phó thiếu gia, anh về biệt thự nhà anh được ấy gì? Phòng thuê chỗ em nhỏ quá, không chứa nổi anh.” Phó Khả Dịch: “Không sao cả, anh dựa tường ngủ cũng được, cam đoan không chiếm diện tích.” Đường Miểu: “Em sẽ không giặt quần áo, không nấu cơm, sống bằng việc úp mì.” Phó Khả Dịch: “Không sao hết, anh mời đầu bếp nhà anh đến nấu cơm, mời bảo mẫu nhà anh đến quét dọn vệ sinh.” Đường Miểu: ….. Hình như nhà cô mới chỉ rộng khoảng ba mươi mét vuông. Đường Miểu: “Mẹ anh không lo cho anh a?” Phó Khả Dịch: Mẹ anh xưa nay không quản, từ xưa đến nay anh cũng không biết nghe lời. Quả thực là chó ghẻ mà[1]! Đường Miểu miễn cưỡng nặn một nụ cười giả trân. (Trên mặt cười tủm tỉm, trong lòng MMP[2]) 【 Kịch trường hai 】 Đồng nghiệp Đường Miểu kết hôn, cô phải làm phù dâu, trong hôn lễ đám phù rể muốn ôm đám phù dâu dẫm khí cầu, đương nhiên khi đám bạn nhóm phù dâu phù rể bắt đầu hoạt động, mới phát hiện một phù dâu đã biến mất….. Góc trống — Phó Khả Dịch giữ chặt tay Đường Miểu: “Em dám ôm người đàn ông khác anh sẽ ở chỗ này xốc bàn ăn lên cho em coi.” Đường Miểu: “Anh là ông chủ của bọn em, làm vậy không thích hợp.” Phó Khả Dịch: “Em biết anh mà, anh không biết xấu hổ.” Đường Miểu: “….” 【Kịch trường ba】 Có một lần, hai người cãi nhau đến độ muốn chia tay. Đường Miểu không hét không náo, cô quay về viết một cái PPT. Từ bối cảnh vụ án đến phân tích swot, có hẳn luận chứng để chứng minh vì sao bạn trai lại sai. Sau khi Phó Khả Dịch xem hết PPT, vậy mà cũng cảm thấy bản thân mình đuối lý, nhưng mà rõ ràng lúc cãi nhau anh là người có lý cơ mà. Ôi, bây giờ có phải anh nên đi xin lỗi bạn gái đúng không? Một câu tóm tắt: Trong tu hành yêu đương, không được tức, không được tức! _ Chú thích: [1] 癞皮狗: Ý chỉ người không có liêm sỉ, mặt dày [2] Mụ bán phê (妈卖批): Phát âm là MA-MAI-PI, có thể viết thành từ viết tắt MMP.  Đây là một từ mắng chửi vùng Tứ Xuyên, mang theo tính vũ nhục rất nặng, dịch sang tiếng Việt là “Đ-Ĩ M-Ẹ M-ÀY”.
Chiến Lợi Phẩm Của Đế Vương
Chiến Lợi Phẩm Của Đế Vương

151 Chương

Truyện Chiến Lợi Phẩm Của Đế Vương của tác giả Hôi Cốc kể về Tiểu hầu gia chỉ cần muốn đối xử tốt với một người, sẽ dùng hết toàn bộ tấm lòng, toàn tâm toàn ý mà hướng về người đó. Đời thứ nhất, hắn chọn thanh mai trúc mã, là nốt chu sa vừa nhiệt tình lại ngay thẳng, cuối cùng lại dang dở, không đi đến cuối. Đời thứ hai, hắn chọn bạch nguyệt quang, là một người cao quý, tính tình cao ngạo, khí chất thanh lãnh, cuối cùng vẫn là kết cục buồn. Các thế giới kia, hắn đều không sống quá tuổi thành niên, trong lòng hắn càng ngày càng sầu thảm, bóng ma để lại trong tâm trí quá lớn. Thế nên đời này, tiểu hầu gia quyết định không chọn ai hết mà chú trọng vào sự nghiệp, đồng thời hiếu kính với người cha "thân sinh". Không ngờ tới ông trời lại để người mang chí chu sa kia và bạch nguyệt quang cùng sống lại.
Song Hướng Thay Đổi
Song Hướng Thay Đổi

71 Chương

Bạn đang đọc truyện Song Hướng Thay Đổi của tác giả Xuân Ý Hạ. “Tôi xem hắn là anh trai, hắn ta lại nghĩ tôi là kẻ ngốc” Hai người vốn là không có giao thoa với nhau, tựa như hai đường thẳng song song vậy. Nhưng họ vô tình gặp gỡ là khi Khúc Sênh ở nhờ nhà họ Kinh, Khúc Sênh là cháu trai của bạn tốt với tổ tông Kinh gia, vậy nên mới tá túc ở đó học tập, dần dần cũng có chút ít quen biết với Kinh Tùng Triệt. Mười năm sau, Khúc Sênh tốt nghiệp đại học, bị sắp đặt làm việc dưới quyền Kinh Tùng Triệt vừa mới du học trở về. Bạn trai cũ của Khúc Sênh tìm tới cửa, Kinh Tùng Triệt hiểu lầm sinh hoạt cá nhân của cậu vô cùng lộn xộn. Khúc Sênh chơi cho một ban nhạc trong một quán bar, Kinh Tùng Triệt cho rằng cậu không làm việc đàng hoàng. Khúc Sênh nói ông đây ngả bài vậy, ông đây thích anh đấy.
Vật Phát Sáng
Vật Phát Sáng

31 Chương

Giới thiệu Ai cũng nói Lục Phỉ thích Thư Nguyên, thích đến mức nhỏ bé như hạt bụi [*]. Ỷ vào tình yêu này, Thư Nguyên làm mình làm mẩy, hành hạ Lục Phỉ đến chết đi sống lại. Điều Thư Nguyên không ngờ là... Có một ngày, Lục Phỉ không cần cậu nữa. Gỡ mìn thêm: Giai đoạn đầu Thụ vô cùng ra vẻ, Công rất nhẫn nhịn, tôi tự có sắp xếp, sẽ không đổi nữa. Không thích phát triển của tình tiết hoặc không thích nhân vật xin nhấn "X", đừng mắng người cũng đừng đánh giá tiêu cực. Giới thiệu vắn tắt bằng một câu: Lục Phỉ không cần cậu nữa. Dàn ý: Những cách khác nhau để yêu. [*] Được trích từ câu văn viết phía sau bức ảnh chụp mà Trần Ái Linh gửi cho Hồ Lan Thành. Nguyên văn của câu này là: "Gặp được anh, cô ấy trở nên nhỏ bé vô cùng, nhỏ như hạt bụi. Nhưng lòng cô ấy thích điều này, từ trong hạt bụi nở một đóa hoa."
Người Yêu Giả Tưởng
Người Yêu Giả Tưởng

82 Chương

Văn án *** Nghệ sĩ đang hót hòn họt và Thiên vương hết thời cùng tham gia chương trình hẹn hò giả tưởng của người nổi tiếng đồng tính. Chương trình hẹn hò giả tưởng của người nổi tiếng đồng tính nhắc nhở quan trọng: 1. Trong lúc quay, dù muốn một quyền đấm chết đối phương cũng phải kiềm chế bản thân. 2. Trong lúc quay, dù muốn lột luôn quần đối phương cũng phải kiềm chế bản thân. 3. Các loại tiếp xúc thân thể bao gồm: nắm tay, hôn, không thể miêu tả, chương trình không có dàn dựng đặc biệt, hoàn toàn do khách mời tự do phát huy. 4. Nếu một bên khách mời trong lúc quay có đối tượng bên ngoài thì tổ khách mời trước tiên nên dừng tham gia chương trình. 5. Nếu khách mời trong lúc quay có nảy sinh tình cảm thì tuỳ duyên… Nhưng trước khi chương trình kết thúc, cấm chia tay. _______________________
Thừa Dinh Dưỡng
Thừa Dinh Dưỡng

48 Chương

Giới thiệu Cuối năm, Chung Tập nhận được một kịch bản hai nam chính. Trong số các kịch bản cùng thời điểm cũng coi như đặc sắc, xây dựng nhân vật rất tốt. Có điều mấy năm nay đóng phim hai nam chính hơi mạo hiểm, nhất là khi nam chính còn lại là ai vẫn chưa xác định, ekip của anh tất nhiên sẽ không dám nhận bừa. Trong lúc ekip vẫn đang đắn đo cân nhắc, Chung Tập đã lén đọc trước kịch bản, sau đó nửa đêm gọi điện cho đạo diễn tự quyết định nhận bộ 0phim này. Hôm sau người đại diện giận đến mức phải liên tục bấm huyệt nhân trung, Chung Tập thì phân tích nghe đâu ra đấy: “Chị xem thử đi, vai mù lòa ngu ngốc gì tôi cũng từng diễn rồi, chỉ chưa diễn vai nào mà què quặt suốt nửa bộ phim như thế này thôi.” “Vai này hay mà.” Anh nói, “Trong lúc người khác đu dây diễn cảnh hành động mệt lên bờ xuống ruộng, tôi chỉ cần ngồi một chỗ xem có phải sướng không?” ———
Mành Chỉ Đỏ
Mành Chỉ Đỏ

39 Chương

Bạn đang đọc truyện Mành Chỉ Đỏ của tác giả Tửu Ca Hoan Ái. Năm xưa chàng đã buộc vào tay người con gái ấy một sợi chỉ đỏ, thề nguyền rằng suốt đời suốt kiếp ở bên, mãi mãi không chia lìa. Chàng còn từng hứa sẽ tự tay dùng những sợi chỉ ấy may cho nàng một bộ giá y lộng lẫy, để nàng trở thành tân nương đẹp nhất trong lòng chàng. Nhưng tấm áo ấy nay đã nơi đâu, hay chỉ còn chút vải vụn của những đêm vương vấn mối tơ lòng? “Uyển Nhi, mùa Xuân đến, ta sẽ dắt nàng đi ngắm xuân hoa thu nguyệt. Khi Hạ về, ta sẽ cùng nàng cưỡi lên khoái mã Tiểu Hồng, lăn lộn trên khắp vùng bình nguyên rộng lớn. Rồi Thu sang, đôi ta sẽ cùng dạo chơi trên cầu Ô Thước, thả đèn hoa đăng, lặng ngắm những vì tinh tú tỏa sáng trên bầu trời Phong Hoa Tuyết Nguyệt thành. Đêm đông buốt giá, ta và nàng sẽ trở về đỉnh Tuyết Vân Sơn, cùng ủ một vò Vạn Mộng túy, chôn dưới gốc bồ liễu ngoài cửa viện Nghinh Uyên. Nàng muốn đi đâu, muốn làm gì, ta sẽ đều theo nàng. Chỉ mong cầu rằng nàng không bỏ lại ta bơ vơ lạc lõng giữa chốn hồng trần cô quạnh.” “Ta trước giờ chưa từng phụ nàng, tất cả những điều ta làm, đều là vì nàng, hơn tất cả, là vì trái tim một lòng một dạ si mê người con gái quan trọng nhất đời ta.” “Thiếp không còn là Uyển Nhi của chàng, chàng cũng chẳng còn là Lục lang của thiếp. Duyên đôi ta đã cạn, hà tất phải níu giữ để làm khổ đời nhau. Qua đêm nay, ân ái một đời, lời thề nguyền dưới trăng, mãi mãi không phụ bạc, hãy để lại sau lưng, chìm vào dĩ vãng. Ngày mai, khi mặt trời ló rạng lên cánh cung đen tuyền nơi Ám Hà Cung, hai ta sẽ là hai người xa lạ, dù có gặp nhau, cũng chẳng mảy may vướng bận.” “Lục lang, chàng không phụ thiếp, nhưng thiếp đã phụ chàng. Đoạn tình duyên kiếp này, thiếp đành phải nợ chàng mà thôi..."