Truyện Tác Đại Thần

Phượng Hoàng Vô Song
Phượng Hoàng Vô Song

111 Chương

Tác giả: Tư Không Vũ Tịch Thể loại: Truyện Ngược, Cổ Đại, Ngôn Tình Giới thiệu: Hoàng hậu của Đại Chử - Bạch Tịch Nguyệt bị triều thần hãm hại. Sau một trận mưa to gió lớn, linh hồn của cô ấy nhập vào trong cơ thể của muội muội Bạch Tịch Dao, nhưng lúc này Tịch Dao đang bị kẻ thù truy sát. Trong lúc bị truy đuổi thì rơi xuống vực thẳm mất trí nhớ. Tịch Dao và Hằng vương của Đại Chử - Cốc Dạ Hằng, tình cờ gặp gỡ và phải lòng nhau. Sau này, linh hồn của Tịch Nguyệt và Tịch Dao cùng tồn tại trong cùng một cơ thể. Vì để báo thù, Tịch Nguyệt đã dùng thân phận của muội muội vào cung. Đoạn tuyệt tình cảm với Dạ Hằng. Trải qua muôn vàn trắc trở, Tịch Nguyệt cũng trả được thù và trả lại thân thể cho muội muội.
Trọng Sinh Ta Không Có Cách Cục
Trọng Sinh Ta Không Có Cách Cục

209 Chương

"Yến Tử! Yến Tử! Không có ngươi ta sống thế nào a " Trọng sinh trước kỳ thi tốt nghiệp trung học Trương Hạo Nam hướng về phía thiếu nữ lớn tiếng la lên, một mặt bi thống . "Cáp?" Sắc mặt như tro tàn chuẩn bị cùng cái thế giới này cáo biệt thiếu nữ một mặt mộng . "Cha ngươi thu ta 80 ngàn khối, đem ngươi bán cho ta, nói là chết vậy không lùi!" "..."
Đối Tượng Của Tôi Dựa Vào Ảo Tưởng Để Nói Chuyện Yêu Đương
Đối Tượng Của Tôi Dựa Vào Ảo Tưởng Để Nói Chuyện Yêu Đương

66 Chương

Tác giả: Đào Hoa Thỏ Tể Thể loại: Đô Thị, Ngôn Tình Giới thiệu: Trước giờ Giáo sư Lâm của đại học Lâm Sơn vẫn luôn tự kiềm chế mình, xưa nay luôn bày ra dáng vẻ mình sẽ cống hiến cả đời cho học thuật. Trên buổi tọa đàm, đám học sinh hỏi đủ vấn đề lắt léo. Học sinh 1: "Giáo sư Lâm, thầy đã hơn ba mươi tuổi rồi mà vẫn chưa yêu đương, có phải thầy có tật xấu thầm kín nào không?" Giáo sư Lâm nhíu mày: "Tôi yêu....." Học sinh 1 ứa nước mắt trào nước mũi tiếp lời: "Oa oa oa! Có phải ngài yêu học thuật không! Phẩm chất này của thầy thật khiến người ta cảm động mà! Em nhất định sẽ nghe theo lời giáo sư dạy, học tập thật giỏi!" Giáo sư Lâm chậm rãi nói: "Người yêu của tôi đang ngủ ngay đằng sau." Ở cuối phòng học có một cô gái đang gục đầu xuống bàn ngủ. - ---- Một ngày nào đó sau khi kết hôn, cả hai có một trận cãi vã rất lớn, Trình Lộc điên tiết đẩy cửa đi mất. Giáo sư Lâm ở nhà như ngồi trên đống lửa, chỉ một xíu sau đã nhận thua, thế nhưng không gọi được cho Trình Lộc, ra ngoài tìm cũng không thấy người. Nhất thời trong đầu giáo sư Lâm hiện lên một trăm tin tức về việc phụ nữ mất tích, anh bèn báo cảnh sát. Điện thoại được kết nối. "Đồng chí cảnh sát, vợ tôi mất tích rồi, sáng nay chúng tôi cãi nhau cô ấy đã bỏ ra ngoài, bây giờ không có tin tức gì, cô ấy tên Trình Lộc...." Ở bên kia đầu dây, đồng chí cảnh sát căng cổ họng lên gào một tiếng: "Chị Lộc! Chồng chị báo án chị mất tích!" ....... "Cậu có nhầm không?" Giọng của Trình Lộc truyền đến từ bên đầu dây. Ở xung quanh có một đám người nghe trộm. Giáo sư Lâm: "....." Đồng chí cảnh sát truyền lời thay: "Chị Lộc nói, chị ấy rất tức giận, nếu anh không chủ động nhận sai thì chị ấy sẽ không về." Sau đó hai người làm hòa, giáo sư Lâm viết bảng kiểm điểm một ngàn chữ, chữ viết ngay ngắn, từng từ thể hiện rõ sự chân thành của anh. === Gỡ mìn: Chị gái cảnh sát vừa cứng rắn vừa mạnh mẽ X giáo sư cán bộ kỳ cựu thích tưởng tượng. Độ ngọt MAX
Sự Bất Quá Tam
Sự Bất Quá Tam

6 Chương

Đối thủ của tôi cãi nhau với vị hôn thê anh ta. Đây là lần thứ ba trong tháng. Suốt những năm dài, tôi thấy họ cãi nhau không dưới ba lần, tôi còn thấy em vì hắn ta mà khóc ba lần. Lần nào tôi cũng day dứt nghĩ, nếu người ở bên cạnh em là tôi thì tốt rồi. Tôi không nỡ làm em rơi nước mắt. Chú thích: Sự bất quá tam = Bất kỳ việc không nên quá ba lần. Ví dụ như làm việc gì đó thất bại, làm lại liên tiếp ba lần thì nên cân nhắc không nên tiếp tục lần thứ tư. Hoặc ngược lại, động viên ai đó nếu thất bại cũng có thể dùng câu này, cứ làm đi, sự bất quá tam mà, mới thất bại một lần thì đừng nản lòng. Hoặc tha thứ cho ai đó lỗi lầm, cũng chỉ nên tha thứ nhiều lắm là ba lần.
Tỉnh Mộng
Tỉnh Mộng

75 Chương

Thể loại: Không gian ảo tưởng, kinh dị, vô hạn lưu, cường- cường. Độ dài: 74 chính văn + 2 NT Chuyển ngữ: ahnnii4 Văn án Doãn Vụ Thi thức dậy, phát hiện mình xuyên vào một ngôi trường kỳ lạ. Sau nhiều năm rời ghế nhà trường, kiến thức của cô đã trôi sạch bách, bây giờ phải học lại từ con số không. Thi cử bình thường khiến người ta học đến hói đầu. Còn thi cử ở trường này, học đến mất đầu (ý ngoài mặt chữ). Nhưng mà không sao, học bá đi đến đâu thì vẫn là học bá. Doãn Vụ Thi: ""Mục tiêu của chúng tôi là giành hạng nhất, kiếm học bổng, đảm nhiệm hội học sinh, sau đó kết hôn..."" Trì Trọng Hành (rút dao): ""Em muốn kết hôn với ai?"" Nam nói ít làm nhiều x Nữ thiếu đòn, ""ngại chuyện chưa đủ phiền"". Mộng cảnh xảo quyệt đầy ẩn số, chân tướng vỡ vụn, vùi lấp trong sương mù..... Chỉ cần thông qua thi cử là có thể mở ra cuộc sống tươi đẹp, bạn có tin không? Một câu tóm tắt: Mục tiêu của chúng tôi là: Còn sống mà tốt nghiệp! Lập ý: Mình yêu học tập, học tập cũng yêu mình
Ma Tôn - Ngọc Hạc Phong
Ma Tôn - Ngọc Hạc Phong

41 Chương

Tác giả: Ngọc Hạc Phong Thể loại: Truyện Teen, Ngôn Tình, Huyền huyễn Giới thiệu: Truyện Ma Tôn của tác giả Ngọc Hạc Phong kể về Ngư Lạc là một tiên nữ nho nhỏ trên Tiên giới, một hôm Nguyệt Lão dặn cô đi tìm dược liệu luyện đan cho Thái Thượng lão quân, nàng liền phấn khích lên đường, háo hức rời khỏi Tiên giới, đi dạo chơi mọt chút rồi sẽ làm nhiệm vụ. Nhưng tính toán của nàng đã vỡ tan tành khi vừa đi đến núi Băng Sơn, Ngư Lạc đã chẳng may rơi vào bàn tay độc ác của Ma tôn chí cao vô thượng. Ngư Lạc sẽ đối phó thế nào với tên Ma tôn người người căm ghét này và vạch ra kế hoạch chạy trốn ra sao?
Cửu Châu Hải Thượng Mục Vân Ký
Cửu Châu Hải Thượng Mục Vân Ký

73 Chương

Tác phẩm: Cửu Châu Hải Thượng Mục Vân Ký (九州·海上牧云记) Tác giả: Kim Hà Tại Editor: Tiểu Thanh Thanh ========== Lưu ý: Đây không phải tác phẩm “Ta muốn đến Cửu Châu” hay “Cửu Châu Thiên Không Thành”. Cửu Châu đơn giản là một thế giới tưởng tượng không có hệ thống thần tiên như Ngọc Hoàng, Phật Tổ, mà gồm nhiều tộc người có dị năng sinh sống. Hải Thượng Mục Vân Ký là một trong nhiều tác phẩm lấy bối cảnh trong thế giới Cửu Châu. Tiết tử: Nàng, mở mắt từ bóng tối. Mị là sinh linh do khí tích tụ trong trời đất ngưng kết thành, chúng sinh ra từ hư vô, đầu tiên có linh hồn, sau lại dựa trên tâm nguyện của bản thân mà ngưng tụ ra thực thể. Có thể là một con chim, có thể là một thân cây, nhưng thời gian dần trôi, chúng mong muốn trở thành người, một con người hoàn mỹ. Nàng chính là một mị linh như thế, nàng không trải qua thời thơ ấu và thiếu niên, khi vừa mở mắt phá kén, đã mang tinh hoa hiếm có ở thời kì thanh xuân đẹp đẽ nhất. Nàng nhìn thân thể không mảnh vải của mình chiếu xuống mặt nước, nhìn mặt hồ lấp lánh ánh sáng và bãi cỏ ngậm sương ướt át, thế gian này cũng mỹ lệ như mình. Khi du lịch trên thế gian, nàng lại thất vọng sâu sắc, không ngờ đa số con người đều có dáng vẻ tầm thường như vậy, thậm chí còn rất xấu xí. Người nông dân kia thì đen đúa, ông chủ quán trọ kia thì bụng dạ quanh co, tên lang thang kia thì mắt lệch mày nghiêng… Thế gian này chính là do đám người như vậy tạo thành, vì một chút cơm canh hoặc đồng thù, bọn họ một thân mồ hôi khó ngửi vất vả ngược xuôi. Mà trên mặt đất cũng không phải lúc nào cũng có hoa cỏ và gió mát, thường thấy cát vàng, nước bùn cùng xương trắng. Nàng bắt đầu có chút hối hận vì đã tới thế gian này, vì vậy muốn tìm một sơn cốc u tĩnh không người để lánh đời. *Đồng: Cu, thù: 1/24 lạng thời cổ. Nhưng nàng sống trong núi ba tháng đã hối hận. Tuy rằng nơi này có hồ nước trong sạch, có nai trắng và chim hoàng oanh, thế nhưng luôn có một cảm giác kỳ quái làm phiền nàng. Nàng chưa từng có cảm giác này khi còn là một linh hồn phiêu hốt, nàng cực kì khao khát được nói chuyện với một người, sau đó nghe người đó nói. Nàng rốt cục hiểu rõ mình đã không thể trở về làm linh hồn thanh thoát đơn độc trên thế gian như xưa nữa, nàng đã là người, là người thì sẽ cô đơn. Vì vậy nàng lại tới chốn phố phường lần nữa, nhưng không ngờ trong đám đông nàng càng thêm cô đơn, vì chẳng ai thèm chăm chú nghe nàng nói, tất cả mọi người chỉ tập trung vào gương mặt đẹp đẽ của nàng, như thưởng thức một bức tranh hoặc quan sát một món hàng. Nàng bắt đầu sợ, nàng vừa muốn hòa vào đám đông vừa muốn rời xa. Khi nàng đang quanh quẩn trên con đường nhỏ ở ngoại thành, chẳng biết làm sao, thì một nam tử tuấn mã yên vàng đi tới trước mặt nàng. Mục Vân Cần là một hoàng đế giỏi võ, đây là truyền thống của tộc Mục Vân thị, tổ huấn yêu cầu mỗi đại hoàng đế của Mục Vân hoàng tộc đều phải biết tự lãnh binh xuất chinh. Đó là lí do mà Mục Vân Cần cung mã thành thạo, trước nay hắn đi tuần đều giục ngựa lao nhanh, vứt đại đội ra sau đầu, căn bản không sợ thích khách. Khi vẫn làm hoàng tử thì hắn từng tiên phong dẫn quân xông vào trận địa quân địch, chém giết trong vạn quân, mấy tên thích khách với hắn chỉ là trò cười. Vốn Mục Vân Cần đã lướt qua nàng, lại đột nhiên thắng ngựa, chính hắn cũng không rõ vì sao. Quay đầu nhìn lại, hắn đột nhiên nghĩ, vốn tưởng bản thân đã nắm thiên hạ trong tay, chẳng qua cũng chỉ là một bần phu đáng thương mà thôi. Cái nhìn chăm chú lúc này, quyết định hưng vong thiên hạ.
Trường Sinh Tiên Lộ
Trường Sinh Tiên Lộ

261 Chương

Xuyên qua đến tu chân thế giới 10 năm, Lâm Sơn rốt cuộc đã đợi được bàn tay vàng. Hắn ngoài ý muốn phát hiện chính mình có năng lực cường hóa. Không cần nói công pháp, đan dược, pháp bảo, thần thông, vật liệu hết thảy đều có thể cường hóa. . .
[Dịch] Sát Thần
[Dịch] Sát Thần

1.607 Chương

Ở trong thế giới điên cuồng người ăn thịt người này, thần đã mất năng lực hồi thiên, vậy để ta đạp bạch cốt chư thần chống chất đầy trời, đến phổ độ chúng sinh nơi này....
Thế Giới Quanh Tôi Không Được Bình Thường
Thế Giới Quanh Tôi Không Được Bình Thường

36 Chương

Tác giả: Bích Nhi Thể loại: Dị Năng, Đô Thị, Truyện Teen, Ngôn Tình, Dị Giới, Đam Mỹ, Xuyên Không, Bách Hợp Giới thiệu: Đinh Phương Thanh, một cô gái bình thường sống trong gia đình bất bình thường. Cha tên Đinh Thuận, người có thể khiến mọi thứ trở nên bình thường. Mẹ tên Hà Xuân Hồng, có sức mạnh vật lí kinh người. Chị hai tên Đinh Mỹ Lệ, có năng lực xuyên không gian và thời gian. Anh ba tên Đinh Hạo Thiên, một người có thể có được những thứ anh ấy muốn. Em út tên Đinh Ngọc Diệp, sở hữu năng lực may mắn bất thường.
Trông Em Từ Thuở Còn Thơ
Trông Em Từ Thuở Còn Thơ

16 Chương

Tác giả: Đừng đùa nữa (Biệt Cảo Tiếu Liễu) Dịch: Ổ Ẩm Ương Giới thiệu: "Tướng quân về rồi, còn dẫn theo một người phụ nữ đang mang thai!" Khi biết tin, tôi chạy như bay về phía cổng, còn rớt mất một chiếc hài thêu mà không để ý. Tướng quân đầy mình gió bụi ngẩng đầu nhìn tôi, hai chúng tôi đều rưng rưng nước mắt. Cuối cùng! Chúng tôi đã tìm thấy mẹ của nam chính rồi!
Đại Yêu Chớ Suốt Ngày Ăn Vạ Bậy
Đại Yêu Chớ Suốt Ngày Ăn Vạ Bậy

40 Chương

Tác giả: Hồng Thứ Bắc Thể loại: Dị Năng, Truyện Nữ Cường, Cổ Đại, Hài Hước, Điền Văn, Trọng Sinh, Ngôn Tình, Dị Giới, Truyện Khác, Tiên Hiệp, Xuyên Không, Truyện Sủng, Truyện Gia Đấu, Huyền huyễn Giới thiệu: Diệp Tố xuyên vào trong tiểu thuyết tiên hiệp, cũng nhập gia tùy tục cẩn thận tu tiên, rỗi rãi ngồi xem nam nữ chính nói chuyện yêu đương, chia tay rồi lại hợp lại. Cuộc sống của nàng quá vui vẻ, lại còn có phim thần tượng máu chó để xem. Nhưng trăm triệu không ngờ tới chính là ở yêu giới còn có một con rắn nhỏ giả làm người, chạy đến Thiên Cơ Môn xin làm đệ tử, nhưng con rắn này công lực không có, yêu khí tràn ra bốn phía, cái đuôi rắn rất thường xuyên chui ra ngoài. Nàng là một người yêu hòa bình, quyền bình đẳng của ba giới ngang hàng như nhau, Diệp Tố không muốn con rắn này bị sư môn gϊếŧ mất, nên thường thường giúp hắn che giấu yêu khí, chắn đuôi rắn cho hắn. Diệp Tố: Mệt tâm. Còn đại yêu Du Phục Thời khi trà trộn vào Thiên Cơ Môn thường xuyên cố ý để lộ thân phận là yêu của mình ra ngoài, muốn mượn cớ này để sinh sự, nhưng mà Thiên Cơ Môn lại có một người đặc biệt cực kỳ, lúc hắn cố tình tiết lộ yêu khí ra ngoài, người ta lại dùng chân khí làm thành cái l*иg úp lên, những người khác trong Thiên Cơ Môn không ai phát hiện ra yêu khí. Một khi Du Phục Thời đã làm thì phải làm đến cùng, hắn để lộ chân thân ra ngoài, tính toán muốn hù chết cái người chính đạo này, kết quả là hắn vừa mới để lộ ra cái đuôi rắn ra ngoài thì người kia đã ném cái áo bào quấn lại, lại còn thò tay xuống dưới áo bào sờ cái đuôi rắn của hắn. Quả nhiên đám người Thiên Cơ Môn này toàn là một đám người ra vẻ đạo mạo! Ngay cả rắn cũng không buông tha nữa!!!