Truyện Tác Đại Thần

Minh Vương - Tể Tể Ba Tuổi Rưỡi
Minh Vương - Tể Tể Ba Tuổi Rưỡi

219 Chương

Tác giả: Đóa Mễ Đại Nhân Thể loại: Ngôn Tình, Đô Thị, Truyện Khác, Huyền Huyễn Giới thiệu: Đệ nhất gia tộc Hoắc gia ở nước Hoa, người cầm quyền nhận nuôi một bánh bao sữa, cổ cổ quái quái, nhưng rất đáng yêu, ban ngày thì vùi đầu ngủ, buổi tối tinh thần chấn gấp trăm lần! Mọi người đều nghĩ, đây không phải con cú chuyển thế đầu thai sao? Minh tể tể: bản tể tể chính là lệch múi giờ, dù sao sống ở địa phủ đều là ban ngày ngủ, ban đêm mới sinh hoạt bình thường! Cha bảo mẫu: nhà của ta Tể Tể, muốn ngủ khi nào thì ngủ! Người kế nghiệp của gia tộc tâm linh: nếu không thì để Tể Tể đưa đến địa phủ một ngày để du ngoạn? Tìm hiểu một chút trước khi chết? Minh vương: hoan nghênh tiến vào thế giới của ta! - ------------------------------------------------------------- Trích đoạn: Tống Thanh yêu thương mà “ừ” một tiếng, đau lòng sờ lên cái đầu nhỏ đen nhánh của nàng. "Tể Tể, về sau ngươi cùng cha Hoắc ở cùng nhau được không?" Minh Tể Tể càng mờ mịt. Cha Hoắc là ai? Nàng có cha mà! Cha của nàng ở địa phủ kia mà! Không đúng! Cha chính là để nàng đến nhân gian tìm loài người làm bảo mẫu nuôi dạy nàng!
Một Màu Xuân
Một Màu Xuân

203 Chương

Tác giả: Trầm Tiêu Chi Thể loại: Ngôn tình, cổ đại, giang hồ, HE, hài Độ dài: 102 chương Chuyển ngữ: Vọng Nguyệt Lâu Giới thiệu vắn tắt: Nam Sương – đại tiểu thư phái Thiên Thủy – hào sảng, tính cách bình đạm hài hước, là một trong ba vị kỳ nữ được mệnh danh là “Hoa Đào Nước Nam”, am hiểu sâu sắc về thuật khuê phòng. Mười chín tuổi, Nam Sương xuất giá, lấy nhị công tử các Vạn Hồng nhưng hôm sau thức dậy lại phát hiện mình đang nằm trên giường của thiếu chủ Mục Diễn Phong của Giang Nam. Trò bịp bợm đã làm hỏng mối hôn sự, Nam Sương không đến được các Vạn Hồng còn bị tiểu ma đầu Vu Hoàn Chi mà người trong giang hồ đều sợ hãi lừa gả đến trang Lưu Vân. Đến đây, đường đời Nam Sương rẽ lối, lênh đênh lận đận trong sắc trời ngày xuân, không thể vãn hồi. Nhân vật chính: Nam Sương, Vu Hoàn Chi
Tự Cầu Ngô Đạo
Tự Cầu Ngô Đạo

790 Chương

Hỗn độn sơ khai, Hồng Mông khí tán, hóa Cửu Thiên Thập Địa. Thiên địa bắt đầu, vạn vật sinh sôi. Nhưng thiên địa có linh, hoặc nhân loại, hoặc quỷ quái, hoặc tinh linh. . . Đoạt khí vận đại thành người, đứng hàng thiên địa chi đỉnh. Cửu thiên liệt cửu đại thiên quân, chia làm Đông Phương Thương Thiên, Đông Bắc Biến Thiên, Bắc Phương Huyền Thiên, Tây Bắc U Thiên, Tây Phương Hạo Thiên, Tây Nam Chu Thiên, Nam Phương Viêm Thiên, Đông Nam Dương Thiên cùng Trung Ương Quân Thiên. Thập địa trình mười vị Nhân Hoàng, lần lượt là Hoan Hỉ Địa, Ly Cấu Địa, Phát Quang Địa, Diễm Tuệ Địa, Hiện Tiền Địa, Viễn Hành Địa, Bất Động Địa, Thiện Tuệ Địa, Pháp Vân Địa, Cực Nan Thắng Địa. Cửu thiên xem thập địa là hạ giới dân đen, hành thiên chi quyền lực, phạt bất luận cái gì mưu toan bất kính đạo chích. Thập địa coi cửu thiên là trói địa chi khung, muốn phá thiên mà đứng. Vì vậy thiên quân lâm địa, Nhân Hoàng đạp thiên, cuối cùng thành tuyên cổ bất biến số mệnh.
Bé Gái Mồ Côi
Bé Gái Mồ Côi

9 Chương

Hán Việt: Cô nữ (vô kiểm nhân) [孤女 (无脸人)] Tác giả: Tô Qua Qua Thể loại: Khủng bố, Đô thị tình duyên, Linh dị, Thần tiên ma quái, Hiện đại, OE Số chương: 09 chương Nhân vật chính: Hàn Lộ, Bác Sinh Nhân vật phụ: Tiểu Chi, Trần Kỳ Edit: clownclown2318 (Amelia) Văn án Người không có mặt.
Người Không Tồn Tại
Người Không Tồn Tại

25 Chương

Cp: Cố Dĩ Nguyên x Đoạn Vũ Mật Nhân vật chính: Cố Dĩ Nguyên x Đoạn Vũ Mật. Lời giới thiệu của editor: - Đây là bộ truyện ngắn về Đoạn Vũ Mật đã chết biến thành quỷ mang theo tình yêu sâu nặng với một người, cô tìm mọi cách để ở bên cạnh người kia. Liệu tình yêu đó có nở hoa không? Liệu một người một quỷ có thể đến bên nhau không? Câu trả lời là bạn hãy đọc truyện nha:v
Ngã Đích Thuộc Tính Tu Hành Nhân Sinh (Thuộc Tính Tu Hành Nhân Sinh Của Ta)
Ngã Đích Thuộc Tính Tu Hành Nhân Sinh (Thuộc Tính Tu Hành Nhân Sinh Của Ta)

667 Chương

Đây là một người hiện đại trở lại cổ đại, trở lại một cái hoàn toàn không có bất kỳ siêu phàm chân thực thế giới, dựa vào đem tất cả dữ liệu thuộc tính hóa dị năng, chậm rãi quật khởi cố sự. Hệ thống: Văn công: Tinh Khiếu - Hoán Thể - Trúc Cơ - Nội Đan (Kim Đan) - Nguyên Anh - Luyện Thần - Phản Hư - ... Võ công: Dưỡng Huyết Đoán Gân Nhập phẩm (Nhất phẩm - Nhị phẩm - … - Cửu phẩm) Siêu Phẩm Ngoại dược (Nhất phẩm - Nhị phẩm - … - Cửu phẩm) Nội pháp (một đến năm lần) Tam Không (Tà Chất không - Tà Khí không - Tà Niệm không) (Cực cảnh 4 phân nhánh: Cực tâm – Cực tình - Cực luật – Thiên ma) Tông sư (Tàn Nguyệt - Huyền Nguyệt - Mãn Nguyệt) Đại tông sư. Bán thần Thần linh (2 loại hình : Trời sinh thần + Nhục thân thần) + Mật thần (Tàn thần - hoàn toàn thể Mật thần) + Trung lập thần + Minh thần (Phụ linh thể, Tòng thần, Chủ thần, Sáng Vị thần) = (Địa Mẫu, Thiên Thần, Thần chủ, Linh Phi thiên) (thâm uyên có chín tầng, thần càng mạnh thần quốc sẽ di chuyển đi lên càng cao) ... võ học: thấp cấp (hạ thừa) - thượng thừa - tuyệt học - ... Lạy thần: Linh Cơ lạy thần có thể trở thành “Linh vệ” (thực lực cửu phẩm - tốc độ lực lượng tăng cường 1 đến 5 thành) Văn công Kim Đan hoặc là võ công ngũ phẩm lạy thần có thể thành “Linh lạc”. (tốc độ lực lượng tăng cường gấp đôi) Văn công Luyện Thần trở lên lạy thần có thể thành “Linh tướng” (Bán thần) Nhục thân thần – là Linh tướng thu được Thái hư chi chủng mà lên cấp – nhân cách như người, có thể trao đổi (Trời sinh thần là thiên địa thai nghén thành có tự mình Thái Hư, hành động tuân theo quy luận, thần trí hỗn loạn là đa số) (sau khi lạy thần, văn công + võ công đều không thể luyện tập tăng thêm)
Để Ta Mang Các Vị Vùng Lên
Để Ta Mang Các Vị Vùng Lên

42 Chương

Bạn đang đọc truyện Để Ta Mang Các Vị Vùng Lên của tác giả Phong Sư Linh. Phía sau một một vị tổng giám đốc tài năng, xuất chúng, không thể nào thiếu được một thư kí toàn năng, cùng với một tài xế trách nhiệm, chuyên nghiệp. Kinh Thế lại là người kiêm cả hai công việc, mà dù là làm việc ở cương vị nào cũng là một nhân viên xuất sắc, là một cấp dưới tri kỉ, tận chức tận trách hiếm có khó tìm. Tri kỷ đến mức cấp trên bị mang vào trò chơi kinh dị phát sóng trực tiếp cũng lập tức tự sát đi vào theo. Sau đó ở trong trò chơi thuận tiện treo bảng tìm việc. Trong trò chơi kinh dị nổi lên một truyền thuyết về áo bông nhỏ tri kỷ Kinh Thế. Muốn thông quan? Tìm Kinh Thế, để lão đại mang bạn bay. Kinh Thế nhiều lần đổi chủ. Mỗi lần đều quậy banh từng phó bản và úp sọt nguyên đám quái vật. Người được hắn mang theo đều bằng những cách thần kỳ nào đó ngộ ra chân lý cuộc đời rồi thăng cấp thành cường giả nổi danh. Chúng thiên tài, cường giả: Anh ơi!
Địch Áo Tiên Sinh (Dior Tiên Sinh)
Địch Áo Tiên Sinh (Dior Tiên Sinh)

102 Chương

Chuyển ngữ: Cực Phẩm. Thể loại: #đam mỹ #thuần ái #hiện đại #cận đại #hài hước #chủ thụ #hào môn thế gia #thất niên chi dương #hoan hỉ oan gia #HE Câu chuyện xảy ra khi cả hai vị tổng tài kết hôn đã 7 năm, đột nhiên ông chồng sợ vợ bị đụng xe hư đầu óc, câu chuyện này liền biến thành câu chuyện về tổng tài thành thật + bá đạo mắc bệnh thần kinh… Tóm tắt sơ sơ của người chuyển ngữ – Cực Phẩm:  Trương Thần Phi (công) và Tiêu Tê (thụ) sống trong xã hội đã hợp pháp hoá hôn nhân đồng tính. Trước đây, Trương Thần Phi luôn thành thật rất sợ bà xã nhưng từ sau khi tông xe thì thần kinh có chập chập một chút. Vấn đề là trước khi tông xe thì ảnh đang nghe đoạn giới thiệu của bộ tiểu thuyết nên ảnh lậm vào đó luôn. Bộ tiểu thuyết nói về bá đạo tổng tài cường ngạnh đoạt vợ cho nên ảnh nghiễm nhiên nghĩ mình là bá đạo tổng tài còn vợ mình là người ảnh cướp về =]]] Từ đó bao nhiêu chuyện dở khóc dở cười xảy ra… ~~~ Lục Dã Thiên Hạc là một trong những tác giả mình rất thích. Chị ấy là tác giả của những bộ khá có tiếng như Thê vi thượng, Quân vi hạ, Tiên mãn cung đường, Hoàng thượng đừng quậy… Mình tình cờ biết được chị đang viết bộ này trong lúc đi kiếm phiên ngoại của Chước Lộc, một bộ khác của chị, cũng hay lắm đó. Lý do mình túm luôn bộ này là do đọc chương 1, xưng hô của Tiêu Tê với anh công là Trương đại điểu hay dịch sát là Trương chim bự =]]]]]]]] Đọc thêm tiếp mới thấy bộ này hài cute không thể tả nên nhảy hố luôn ~ Kim bài biên tập đề cử: Hai vị tổng tài kết hôn đã bảy năm, một lần tai nạn xe khiến cho tiểu công luôn sợ vợ bị tông hư đầu, từ nay về sau liền bước lên con đường tổng tài bá đạo mắc bệnh thần kinh. Trong trí não lưu trữ đủ loại tiểu thuyết, những tiểu thuyết này trở thành kịch bản biểu diễn mỗi ngày của tổng tài, tiểu kiều thê bất đắc dĩ phải ứng phó như thế nào đây? Tác giả dùng bút pháp hài hước thoải mái, miêu tả một câu chuyện cứ tưởng chừng như hoang đường nhưng thật ra lại thâm tình vô bờ bến. Đoạn hài hước trải dày đặc từng chương, giống như đang ngồi xem một cuộc biểu diễn tướng thanh, lúc nào cũng có những chi tiết khiến người đọc cười sặc sụa. Rất ít khi gặp được một tiểu thuyết hài hay như thế này, bất kể là bây giờ có hài lòng hay là chưa hài lòng, nhưng lúc đọc xong chắc chắn sẽ hài lòng.
Phàm Nhân Vấn Thiên Ta Muốn Thành Tiên
Phàm Nhân Vấn Thiên Ta Muốn Thành Tiên

230 Chương

Cha mẹ mất tích, thôn trại bị tàn sát. Thiếu niên may mắn được tiên tông đáng thương thu vào sơn môn, đáng tiếc hắn rác rưởi linh căn bị người ghét bỏ, sư phụ nhận lấy hắn cũng bị người cười nhạo không ngớt. Sư phụ cho hắn một bản phá sách, nhưng nói cho hắn chính là thượng cổ mật quyển. Đáng tiếc hắn rác rưởi tên truyền ra nhận hết khuất nhục. Một lần ngẫu nhiên về nhà, phát hiện khi còn bé nhặt được thần bí bình nhỏ càng có tác dụng đặc biệt, từ đây muốn vấn thiên muốn phong tiên.
Người Chồng Bí Ẩn Siêu Quyền Lực
Người Chồng Bí Ẩn Siêu Quyền Lực

694 Chương

Người Chồng Bí Ẩn Siêu Quyền Lực Truyện Người Chồng Bí Ẩn Siêu Quyền Lực - Diệp Du Nhiên - Mộ Tấn Dương. Ngôn tình đặc sắc. Đây là bộ cùng cốt bản gốc cực hay, lên chương nhiều đều mỗi ngày. Chúc cả nhà đọc truyện vui khỏe! Diệp Du Nhiên vuốt phẳng chiếc váy hai dây màu đỏ miễn cưỡng lắm mới dài tới bắp đùi của mình, dùng tay chải mái tóc xoăn dài để chắc chắn không bị rối, rồi mới sải đôi chân thon dài trắng như tuyết bước vào bên trong. Đến cửa phòng bao, người phục vụ thay cô mở cửa, dùng tay làm tư thế Huỳnh kính mời cô vào, Diệp Du Nhiên quay đầu nhìn người phục vụ một cái, môi đỏ hơi nhếch lên: “Cảm ơn anh.” Hài lòng nhìn người phục vụ đỏ mặt rời đi, Diệp Du Nhiên mới quay người bước vào phòng bao. Mắt ướt mơ màng hững hờ quét một vòng rồi dừng lại trên người chị họ Diệp Yến Nhi ngồi ở chính giữa, cô ta mặc chiếc váy trắng dài đến gối, tóc đen ngang lưng, đang khẽ nghiêng đầu nói chuyện với người bên cạnh, nhìn dịu dàng xinh đẹp động lòng người. Tất nhiên, đây chỉ là cảm nhận của người ngoài. Bốn năm không gặp, cô ta vẫn dáng vẻ hoa sen trắng nhỏ bé thoát tục đó, không đúng, là hoa sen trắng già rồi. Người bên cạnh huých cánh tay Diệp Yến Nhi một cái, lúc này Diệp Yến Nhi mới nhìn ra cửa. “Du Nhiên, cuối cùng em đã đến, đã bàn nhau là mở tiệc tẩy trần cho em, chị còn tưởng em không tới chứ.” Diệp Yến Nhi ra vẻ thân mật đi tới kéo tay cô, vừa nói được nửa câu đã ra vẻ ngạc nhiên che miệng kêu lên một tiếng sợ hãi: “Trời… sao em lại ăn mặc như thế này?” Diệp Du Nhiên vén tóc, trong mắt mang theo vẻ lạnh lùng, nhưng trên mặt lại mỉm cười quyến rũ: “Chị không thích tôi mặc như vậy sao? Cũng phải, hàng ngày chị ở công ty của ông nội, toàn người ăn mặc đoan trang, đâu có thấy kiểu ăn mặc này.” Vì duy trì hình tượng nữ thần của mình, Diệp Yến Nhi luôn ăn mặc đứng đắn đoan trang, Diệp Du Nhiên nhìn vẻ mặt xấu hổ của cô ta, không nói gì, hất cằm quay người đi về góc không có người.
Nhất Lộ Sinh Hoa
Nhất Lộ Sinh Hoa

9 Chương

Sau khi tôi và Giang Khâm chia tay, anh ta đã uống say mèm rồi khóc lóc cầu xin tôi: “Song Song, xin em đừng rời xa anh.” Nhưng tôi không phải là Song Song. Nhìn nữ sinh có vài nét hao hao mình trong điện thoại của Giang Khâm tôi mới vỡ lẽ, thì ra mình chỉ là thế thân. Tôi bật cười, đầu ngón tay lướt nhẹ trên gương mặt Giang Khâm. Giang Khâm không hề hay biết, anh ta trông rất giống một người. 1 Tôi quen Giang Khâm trên sân bóng rổ. Ngày hôm ấy lúc đi ngang qua sân bóng rổ, nhìn thấy Giang Khâm đang chơi bóng, run rủi thế nào mà tôi lại đi mua một chai nước khoáng. Không giống các nữ sinh khác đang cổ vũ nhiệt tình, tôi chỉ lẳng lặng ngồi ở đó, nắm chặt chai nước trong tay, mừng rỡ con tim đập thình thích liên hồi.
Nàng Tựa Mật Đào
Nàng Tựa Mật Đào

70 Chương

Tên Hán việt: Tự mật đào Tác giả: Hứa Thừa Nguyệt Thể loại: Nguyên sang, ngôn tình, cổ đại, cưới trước yêu sau, duyên trời tác hợp, 1v1, HE Editor: Hà Thu Văn án: Cả đời Tiêu Minh Triệt muốn né nhất chính là ba kiểu nữ nhân: quá mức mỹ lệ, nhu tình như nước, cuối cùng là trong ngoài bất nhất. Mà nàng công chúa Lý Phượng Minh của dị quốc gả tới đây để hoà thân, thành thê tử của hắn lại gom hết ba điểm này vào trên người. Dung mạo hoa quý, diễm lệ hơn mẫu đơn, hiền thục, dịu dàng lại biết săn sóc, trước mặt mọi người thì giả vờ giả vịt, sau lưng hoàn toàn là một gương mặt khác. Mọi người đều nói, Tiêu Minh Triệt đối với Lý Phượng Minh vừa lãnh đạm lại xa cách. Vậy mà từ đầu đến cuối nàng đối với hắn vẫn tình thâm nghĩa trọng, thật đúng là biết nhẫn nhục chịu đựng giống y như quả hồng mềm. Chỉ có Tiêu Minh Triệt biết, làm gì có cái gì gọi là tình thâm nghĩa trọng, nhẫn nhục chịu đựng như quả hồng mềm. Nữ nhân tên Lý Phượng Minh kia, đúng là giống như mật đào, bề ngoài xinh đẹp, có vị ngọt, nhưng tâm lại vô cùng cứng rắn. Hắn lần lượt đem hết mấy thủ đoạn bán thảm* mình có thể nghĩ ra được như: nhiệt tình thân cận, dùng chân tình lay động chân tâm, rồi lại lấy sắc dụ dỗ, thế mà vẫn hoàn toàn vô dụng với nàng. * ra vẻ mình là người đáng thương, là kẻ bị hại. Trong đêm tuyết gió lạnh, đối mặt với cánh cửa tẩm điện đang đóng chặt, Tiêu Minh Triệt quấn chặt lớp áo khoác trên người lại, cặp mắt tinh xảo đào hoa mang theo vẻ âm u, nham hiểm, lại có chút tức giận. “Lý Phượng Minh, ta đường đường là Nhiếp Chính Vương của Đại Tề. Nửa đêm bị nàng đuổi ra khỏi phòng, vậy mà chỉ có một cái áo để khoác ngoài thôi sao? Tốt xấu gì cũng phải cho thêm cái chăn chứ?!” *** Từ khi hòa thân gả qua đây đến giờ, mấy năm nay Lý Phượng Minh đều chăm chỉ vơ vét của cải vào mình. Vậy mà tới thời điểm chuẩn bị giả chết để chạy trốn, lại có chút sự cố xảy ra. Từ sau một lần ngoài ý muốn nào đó làm chuyện “đôi bên cùng vui sướng”, vị trượng phu trên danh nghĩa luôn nghiêm cấm nàng đụng vào mình mới hiểu thế nào là thực tủy biết vị*. Chẳng những suốt ngày quấn lấy nàng làm mấy chuyện ân ái thân cận, mà ánh mắt nhìn nàng cũng đong đầy nhu tình mật ý. *Thực tủy biết vị: Nghĩa đen chính là khi ăn tủy rồi chúng ta đều cảm thấy mùi vị của nó rất ngon nên ăn rồi lại muốn ăn tiếp. Nghĩa bóng ám chỉ trải qua chuyện gì đó một lần, lại muốn tiếp tục làm chuyện đó lần nữa. Tình thế có vẻ không ổn rồi. Sở dĩ những năm này nàng quan tâm, chăm sóc, đối tốt với hắn, hết thảy cũng chỉ là vì yêu cầu hợp tác cộng sinh hai bên cùng có lợi. Nhiều lắm cũng chỉ có chút đồng tình đối với hắn mà thôi. Lợi ích liên hôn rõ ràng như thế, làm gì có chuyện tình cảm chân thật? Sau một phen cân nhắc lợi và hại, Lý Phượng Minh quả quyết nói: “Đỡ ta nằm xuống! Rồi mau đem thuốc giả chết của ta ra đây!” Nói đùa cái gì vậy? Thiên hạ rộng lớn như thế, có bao nhiêu là mỹ nam tử với đủ các thể loại khác nhau. Nếu quãng đời còn lại chỉ có thể sống chung với duy nhất một người là Tiêu Minh Triệt… Hừ, nghĩ sao cũng thấy bản thân phải chịu thua thiệt. Vở kịch nhỏ: Tiêu Minh Triệt: “Bây giờ nàng chỉ còn lại hai lựa chọn. Thứ nhất, ở lại. Vậy ta chính là của nàng, còn nàng vẫn là nàng.” Lý Phượng Minh uống thuốc giả chết, hơi thở mong manh: “Thứ hai thì sao?” Tiêu Minh Triệt: “Thứ hai, nếu nàng vẫn khăng khăng muốn ‘chết’, ta sẽ hạ lệnh niêm phong tất cả sản nghiệp và đồ đạc của nàng, để cho nàng nửa đồng cũng không mang đi được.” Lý Phượng Minh đang “hấp hối” mạnh mẽ giãy dụa, kinh ngạc ngồi dậy: “Nằm mộng thiên thu của chàng đi! Muốn người không có, đòi tiền…”  “Quên đi, vẫn là nói chuyện muốn người đi.” *** Tiêu Minh Triệt: Từ khi nàng tới bên cạnh ta, cuối cùng ta mới sống đúng như bộ dáng của một con người nên có. Trước đó, cùng lắm chỉ coi như đang tồn tại thôi. Năm đó ở trong màn tuyết nắm lấy tay nàng, ta mới biết được, thế gian này cũng có ấm áp. Nội dung chủ yếu: Cung đình hầu tước, duyên trời tác hợp, ngọt văn. Một câu giới thiệu vắn tắt: Nàng giống như mật đào, ngoài đẹp, vị ngọt nhưng tâm cứng. Ý chính: Thắng không kiêu, bại không nản. Tích cực mới có tương lai~