Bất chấp nước vẫn còn vương, Đinh Thược mở mắt, cố nén cảm giác khó chịu khi lông mi dính chặt vào nhãn cầu, vội vàng xoay người, nhìn về phía sau.
Không có gì cả.
Nàng đưa mắt nhìn quanh những nơi khác trong lều.
Vẫn chẳng có một ai, phù trận bằng đá Huy Thạch treo quanh lều cũng không hề có dấu hiệu bị tiêu hao.