Khói bếp lượn lờ bay lên từ tiểu viện.
Trong viện, Lý Hạo đang hầm huyết nhục Cổ Ma, cùng Thời Miểu ăn uống ngon lành.
“Thơm quá.”
Thời Miểu vừa ăn vừa lau miệng, đã chẳng còn phong thái thục nữ, ăn uống thỏa thích, song động tác vẫn tao nhã tuyệt mỹ. Nàng cười híp mắt nói: