“AST…” Thân hình đột nhiên bị bế lên, Trần Giai Tuệ giật mình kêu khẽ, nhưng khi cảm nhận được hơi thở nam nhân trước ngực, nội tâm nàng liền yên ổn.
“Phu quân, thiếp còn chưa thay dép lê…” Trần Giai Tuệ đỏ bừng gương mặt xinh xắn, nhỏ giọng nói.
Nàng đỏ mặt vì Lý Hi Nhiễm đang đứng ngay bên cạnh.
“Chưa cần đổi dép, việc chính quan trọng hơn.”