Bạch Phách kinh hãi, tiềm lực của Trần Mặc vô cùng lớn, Tam Cảnh Sơ Kỳ đã có thể giết chết Độc Cô Tín Tam Cảnh Viên Mãn, còn có Kim Diễm khủng bố kia. Hắn đã đắc tội triệt để với đối phương, nhất định không thể để Trần Mặc trưởng thành, nếu không sau này sẽ là mối uy hiếp to lớn, phải diệt trừ mầm họa từ trong trứng nước.
"Bản công chúa xem ai dám!"
Thấy Trần Mặc không gặp nguy hiểm tính mạng, Đông Phương Nghê Thường thở phào nhẹ nhõm. Nghe Bạch Phách nói vậy, nàng lập tức đứng dậy, gương mặt lạnh lùng quét nhìn Bạch Phách và đám đệ tử Bất Hủ Các.
"Sao, ngươi muốn ra mặt thay cho tên tiểu tử này? Hắn giết Độc Cô Tín, Bất Hủ Các sẽ không dễ dàng tha thứ đâu. Lẽ nào ngươi muốn đối địch với Bất Hủ Các sao?" Vương văn trên trán Bạch Phách nhíu lại thành hình chữ "Xuyên" (川), hắn lạnh lùng trừng mắt nhìn Đông Phương Nghê Thường, khẽ nói: "Tên tiểu tử này chẳng có quan hệ gì với ngươi, ngươi không cần phải ra mặt vì hắn."