Ầm!
Thân hình Lục Khanh Mi bay ngược ra sau, gót chân cày trên mặt đất một vệt sâu hàng trăm trượng, cây Lưu Ly Côn trong tay nàng cắm mạnh xuống đất mới miễn cưỡng ổn định lại được thân hình.
Dù vậy, Long Lân chiến giáp trên người dần vỡ nát vẫn khiến gương mặt nàng lộ vẻ sững sờ.
Nhưng cảm xúc này chỉ kéo dài vài hơi thở, sau đó nàng liền hướng đôi mắt trong sáng của mình về phía Lý Lạc, thẳng thắn nói: “Ngươi thắng rồi.”