Một cánh cửa ngăn cách hai thế giới, trong nhà lò than cháy mãi, hơi ấm phả vào tay áo.
Ngoài kia thế thái nhân tình lạnh lẽo, gió tuyết vần vũ, lòng người chẳng còn như xưa...
Mắt thấy tiểu cô nương ấy bị xô ngã, mắt thấy nàng bị đánh đến bị thương, cuối cùng cứ thế bị ném ra nền tuyết, hơi thở thoi thóp.
Kẻ hành hung thì làm như không thấy, nghênh ngang bỏ đi, đẩy cửa bước vào, người qua đường thì chuyện chẳng liên quan, lạnh lùng đứng nhìn.




