Trong rừng trúc, Tô Trần đang nằm trên ghế dựa, dường như cảm nhận được điều gì, ngước mắt nhìn lên không trung, trầm tư.
"Sao vậy?" Tần Tử Huyên đứng bên cạnh, tò mò hỏi.
"Không có gì." Tô Trần thu hồi ánh mắt, lắc đầu, không nói thêm.
"Thật sao?" Tần Tử Huyên nhíu mày, trong mắt hiện lên vẻ nghi hoặc, nhưng thấy Tô Trần không muốn nói, nàng cũng không hỏi thêm nữa.