Ngày nọ, Tô Trần rời khỏi Ứng Thiên thư viện, trở về Huyền Điện, thăm muội muội chuyển thế trùng tu của mình. Trên đỉnh một ngọn núi, một cây đào sừng sững, cành lá xum xuê, theo gió nhẹ nhàng lay động.
"Ca, thiên tài chiến này, muội cũng muốn tham gia." Dưới gốc đào, Tô Giản Hề nghiêm túc nói.
Giờ đây, tiểu nha đầu đã trưởng thành, tựa như một tinh linh lạc vào trần thế, đẹp đến kinh tâm động phách. Một mái tóc đen nhánh óng ả, như thác tiên mềm mại rũ xuống. Làn da trắng như tuyết, mịn màng như dương chi ngọc, ánh lên vẻ nhu hòa.
Đối với thiên tài chiến này, nàng vô cùng hứng thú, bởi vì từ khi trọng sinh đến nay, nàng còn chưa từng giao thủ với yêu nghiệt thiên kiêu của Thương Lan Tinh.