Dám ăn nói bất kính với Trần Mặc, vả miệng đã là nhẹ.
Với tính cách của nàng, nếu đối phương không phải người của Thiên Lân Vệ, e rằng lúc này đầu đã lìa khỏi cổ rồi!
Khuông Kiệt càng thêm kinh hãi, cũng không dám lên tiếng ngăn cản, mồ hôi lạnh chảy dài trên trán.
Kỷ Vệ Phong thấy vậy vội vàng đứng dậy, đến bên cạnh Khuông Kiệt, thấp giọng thì thầm.




