Trước sơn cốc! Tiêu Đằng nhìn đại quân đã vây kín bốn phía, cất tiếng cười lớn.
“Trưởng công chúa đối với Tiêu gia ta ân trọng như núi, giao phó trọng trách này cho ta, nhưng ta lại khiến người thất vọng, trong lòng ta hổ thẹn khôn cùng. Đến đây, chiến đi! Ta là nam nhi Tiêu gia, Tiêu gia ta chỉ có người chiến tử, không có kẻ đầu hàng!”
Tiêu Đằng nhìn Trình Hỉ Kim đang chắn trước mặt, dõng dạc nói.
Rồi hắn xoay người, nhìn đại quân phía sau, lặng lẽ rút chiến đao. Sau lưng hắn, hơn tám trăm người cũng lặng lẽ rút chiến đao, ánh mắt hung tợn, mang theo vẻ quyết tuyệt.