Sáng sớm Bạch Lộc thư viện, gió lạnh cắt da cắt thịt. Ánh mắt mọi người lúc này đều đổ dồn lên Trương Văn Liêu, nội tâm vô cùng căng thẳng, ai nấy đều đã có dự cảm chẳng lành.
"Thái úy bị Tiêu Lương kìm chân chặt chẽ trong đại quân, còn quân đội Đại Võ của ta thì bị Viêm Giáp Vệ đánh tan tác hoàn toàn. Thái úy lâm vào khốn cảnh, bị quân Đại Phụng trùng trùng vây hãm. Dù khí huyết vô song, nhưng Thái úy rốt cuộc khó lòng dựa vào sức một người chống lại cả một đạo đại quân. Cuối cùng, Thái úy trúng ba mũi tên, cánh tay trái lại bị Tiêu Lương một thương đâm gãy..." Trương Văn Liêu nói đến đây, sắc mặt nghiêm nghị, mọi người nghe xong trong lòng đều không dễ chịu. Với thực lực của Thái úy, dù trong loạn quân, ban đầu nếu biết không địch nổi muốn rút lui cũng rất dễ dàng, nhưng Thái úy lại không hề lùi bước, đến mức thân lâm hiểm cảnh. Đây là biết rõ không thể làm, vẫn muốn xông lên một phen!