Chuyến đi Đông Hải, đại công cáo thành…
Trong tòa nhà cũ, Từ Trinh Quan nghe thấy câu này, bàn tay ngọc đang siết chặt trong tay áo bất giác nới lỏng! Vẻ mặt nàng cũng lộ rõ sự yên tâm. Dù rằng ban nãy, trong lòng nàng đã có suy đoán: nếu hành động không thuận lợi, Triệu Đô An cũng sẽ chẳng còn tâm trí trêu chọc mình…
“Chìa khóa ở đâu? Ngươi không mang về cho trẫm thêm một nữ tỳ nữa đấy chứ?”
Từ Trinh Quan thở phào một hơi, rồi chuyển ánh mắt u uẩn nhìn hắn.