Vừa đặt chân tới Công Nghiệp Ty, Vương Học Châu đã bị Triệu Chân Nhất hưng phấn kéo vội vào phòng luyện sắt: “Vương Tử Nhân! Thành công rồi! Chúng ta làm ra được một con chữ rồi!”
Trâu Thịnh vừa hưng phấn vừa thành kính, hai tay nâng con chữ bằng chì cỡ lòng bàn tay cho Vương Học Châu xem: “Đại nhân! Thành công rồi! Đây chính là con chữ bằng hợp kim chì mà ngài nói, chúng ta đã chấm mực in thử lên giấy! Nét chữ rõ ràng, mực thấm đều! Chúng ta làm được rồi! Chất liệu cũng rất cứng, ta đoán có thể in được cả vạn lần không thành vấn đề! Thành công rồi!”
Vương Học Châu cầm con chữ bằng chì màu xám đậm lên xem rồi tán thưởng: “Thật sự đã làm ra được! Vẫn là những người có kinh nghiệm như các ngươi lợi hại, nhưng ta có một thắc mắc, con chữ cỡ này thì một trang giấy có thể xếp được bao nhiêu chữ?”
Sắc mặt Trâu Thịnh cứng đờ: “Khoảng... mười mấy chữ.”