Đèn trưng bày trên tường kính từ trên cao chiếu xuống, ánh sáng vượt qua thân hình mơ hồ của bóng ma bảo vệ, hắt xuống mặt đất những hình thù kỳ dị.
Đôi mắt nó trợn trừng, mang theo vẻ phẫn hận nhìn chằm chằm bóng lưng Điền Tùng Kiệt, chậm rãi giơ hai tay lên.
Cái bóng đen do đèn trưng bày chiếu ra theo đó kéo dài trên mặt đất, vừa vặn chạm đến hai chân Điền Tùng Kiệt.
Lâm Thâm lập tức cảm thấy da gà nổi lên, hắn không nghĩ nhiều nữa, ba chân bốn cẳng chạy về hướng sảnh số 2.