[Dịch] Nếu Bệ Hạ Không Giảng Đạo Lý, Vi Thần Cũng Hiểu Sơ Quyền Cước

/

Chương 68: Cát đại nhân, nước ở Kinh Đô sâu lắm, ngươi không kham nổi đâu... (1)

Chương 68: Cát đại nhân, nước ở Kinh Đô sâu lắm, ngươi không kham nổi đâu... (1)

[Dịch] Nếu Bệ Hạ Không Giảng Đạo Lý, Vi Thần Cũng Hiểu Sơ Quyền Cước

Lai Nhất Hồ Tiểu Trà Thủy Nhi

5.056 chữ

08-08-2025

Cách đó không xa, mấy tên binh sĩ lưng tựa lưng, cố gắng chống cự.

Binh sĩ Quỷ quân lại không hề sợ hãi, thân hình lướt đi như quỷ mị, Đường Hoành Đao trong tay múa lượn, đao quang loang loáng.

Trong nháy mắt, mấy tên binh sĩ man tộc này đã mình đầy máu, rú lên thảm thiết rồi ngã xuống đất, co giật vài cái rồi tắt thở.

Trên đường, nơi nào Quỷ quân đi qua, nơi đó đều là một vùng máu tanh... Tay chân cụt lìa vương vãi khắp nơi, máu tươi tuôn chảy, tụ thành sông, len lỏi qua những kẽ đá.

Mùi máu tanh nồng nặc trong không khí, khiến người ta buồn nôn! Còn Quỷ quân vẫn vô cảm, máy móc và lạnh lùng gặt hái từng sinh mạng, tựa như sứ giả đến từ địa ngục, muốn xóa sổ hoàn toàn sự sống của tòa thành này.

Nói đùa gì chứ, thứ bị giết đây không phải người, đó là quân công... Ninh Phàm lúc này đang sừng sững đứng ngoài thành, 【Bản đồ tác chiến sa mạc】 trong đầu hắn luôn theo dõi từng nhất cử nhất động trên chiến trường! Hắn biết rõ, trận chiến tiêu diệt này, hắn đã thắng...

Kinh Đô.

Đêm nay ánh trăng vô cùng dịu dàng, nhưng điều kỳ lạ duy nhất là bên bờ Thiên Hà vốn yên tĩnh, giờ đây lại lặng ngắt như tờ!

Trong đại sảnh Giáo Phường Ty, vô số binh sĩ mặc khải giáp đứng ngay ngắn, vây kín nơi này, đặc biệt là khu vực quanh phòng của Lục Yên Nhiên, lúc này đến một con ruồi cũng không thể lọt vào!

Xung quanh có rất nhiều người không ngừng chỉ trỏ...

Còn đám người của Giáo Phường Ty thì không may mắn như vậy... Giờ phút này, tất cả đều đang ngay ngắn quỳ trên đất!

Dù hai chân đã tê rần, nhưng lúc này không một ai dám hó hé nửa lời!

Bởi vì trước mặt bọn họ, có một người đang ngồi! Đó chính là Ninh lão gia tử đang dùng bữa tối...

Ninh lão gia tử sợ làm phiền Lục Yên Nhiên nghỉ ngơi, nên dứt khoát ngồi đây chờ!

Cả con phố này đã bị tướng sĩ của ông phong tỏa!

Thậm chí vì sợ Lục Yên Nhiên tỉnh dậy sẽ đói, ông còn đặc biệt cho gọi cả đầu bếp trong nhà tới!

Nguyên liệu cũng đều là loại tốt nhất!

Hơn nữa, mỗi khi đầu bếp nấu ăn, bên cạnh đều có hai binh sĩ nhìn chằm chằm!

Nấu xong còn phải có người chuyên thử độc...

Nếu nấu xong mà Lục Yên Nhiên chưa tỉnh thì lại tiếp tục nấu món mới!

Tóm lại, Ninh lão gia tử nhất quyết phải để Lục Yên Nhiên khi tỉnh dậy muốn ăn gì là có thể ăn ngay được những món ngon nhất!

Ngay khi Ninh lão gia tử đang yên lặng dùng bữa tối, thị vệ thống lĩnh Lăng Phong dưới trướng đến bẩm báo!

“Bẩm lão gia! Đám thích khách sáng nay đã khai rồi...”

“Bọn chúng nói mình là sát thủ của Vũ Hoa Hạng, có người bỏ ra một vạn lượng bạc để mua mạng Lục cô nương! Quần áo của quan sai Kinh Đô phủ là do bọn chúng gặp phải mấy tên nha dịch xui xẻo khi đi do thám, tiện tay giết chết rồi cướp lấy...”

“Biết chủ thuê là ai không?”

Ninh lão gia tử bình thản hỏi, dường như chuyện này còn không quan trọng bằng đĩa đồ nhắm trước mặt.

Nhưng sát ý trong mắt lại vô cùng rõ ràng! Bất kể là ai, ông cũng đã sớm tuyên án tử hình! Dù là hoàng thân quốc thích cũng không ngoại lệ!

“Tên thích khách đó nói, chủ thuê dùng khăn đen che mặt, không thấy rõ dung mạo, nhưng giọng nói lại aí nam ái nữ, cảm giác như là một vị công công...”

Lăng Phong nửa quỳ, cung kính thưa.

Ninh lão gia tử nghe vậy, đôi đũa đang gắp thức ăn khựng lại một chút rồi khẽ gật đầu: “Phái người đi tìm Vũ Hoa Hạng, ta có lời muốn hỏi bọn chúng...”

“Vâng!”

Lăng Phong gật đầu tuân lệnh.

“Theo lời khai của mấy tên thích khách, tổng bộ của chúng ở một khách điếm tại ngoại ô Kinh Đô, thuộc hạ đã phái binh đến đó rồi...”

Ninh lão tướng quân tiếp tục uống cháo hoa, lặng lẽ ăn đĩa dưa muối trước mặt, trên mặt không hề để lộ chút cảm xúc nào...

“Lão gia, còn một chuyện nữa...”

Lăng Phong nói tiếp.

“Chuyện gì? Đừng lề mề như đàn bà thế...”

Ninh lão gia tử liếc y một cái, có chút không vui nói.

Thị vệ thống lĩnh nhà mình già rồi chăng? Sao càng ngày càng lề mề thế? Không đúng, ta tuổi này cũng có lề mề đâu...

“Thưa lão gia! Kinh Đô phủ Doãn Cát đại nhân mới nhậm chức đã quỳ ở ngoài ba canh giờ, nói là muốn gặp ngài, thuộc hạ không cho y vào...”

Kể từ khi vị Kinh Đô phủ Doãn tiền nhiệm bị Ninh Phàm chơi cho một vố phải vào tù, vị trí này liền bỏ trống, mãi không có ai kế nhiệm...

Chẳng phải nói Yến Hoàng rất quái lạ sao! Có vị vua nào đăng cơ mười bảy năm mà thay đến mười sáu, à không, mười bảy vị Kinh Đô phủ Doãn chứ...

Suy cho cùng, Ninh Phàm lại vừa tiễn thêm một người vào trong đó...

Về sau ai cũng biết chuyện, cũng học khôn ra! Chẳng ai chịu làm Kinh Đô phủ Doãn nữa! Thế chẳng phải vấn đề đã được giải quyết một cách hoàn hảo rồi sao?

Chỉ là vị trí Kinh Đô phủ Doãn cứ bỏ trống mãi, khiến Yến Hoàng tức điên...

Sau này y nghĩ ra một cách, trực tiếp điều mười mấy người từ vùng biên viễn tới, rồi tùy tiện ban thưởng cho bọn họ chức Kinh Đô phủ Doãn...

Mà vị Cát đại nhân mới nhậm chức này chính là người đến từ một nơi hẻo lánh ở vùng biên viễn! Đầu óc tuy có phần đơn giản, nhưng được cái tuổi mới ngoài đôi mươi! Cho nên thân thể khá cường tráng...

Hơn nữa y còn tự xưng là Đại Yến Tửu Tiên! Bất kỳ loại rượu nào uống vào cũng như uống nước lã, uống bao nhiêu cũng không hề hấn gì, căn bản không say...

Bản dịch được đăng duy nhất ở Bạch Ngọc Sách VIP-Reader!