Vầng trăng tròn treo cao giữa không trung, lặng lẽ dõi nhìn các Thiên Vu sắp sửa giao chiến phía dưới. Vết mờ trên đó không hề biến đổi, song mỗi Thiên Vu đều biết, nó đang lớn dần từng chút một, với tốc độ ngày càng nhanh.
Minh Lôi vừa nắm lấy dải lụa, trên tay lập tức bùng lên U Hỏa, nhưng mỗi đóa U Hỏa vừa xuất hiện liền bị một lực lượng vô hình dập tắt. Song phương giằng co vỏn vẹn vài hơi thở, đã có hàng trăm đóa U Hỏa sinh diệt liên tục, tay Minh Lôi vẫn bất động, dải lụa vẫn không thể tiến lùi.
U Phượng hừ một tiếng, thu lại U Hỏa. U Hỏa vừa tắt, Minh Lôi liền buông tay, dải lụa bay về tay U Phượng, không tiếp tục quất về phía Viêm Ma.