“Ta không có ý đó.” Malcolm cười khổ một tiếng, dè dặt nói: “Trước đây ngươi chẳng phải đã nói, ít nhất cũng có năm thành nắm chắc sao?”
“Đúng vậy, bây giờ vẫn là ít nhất năm thành.” Lý Minh thản nhiên gật đầu, “Các ngươi vẫn chưa hiểu sao? Nay ta lệnh cho các ngươi triệt thoái là vì muốn tốt cho các ngươi, thật ra các ngươi có triệt thoái hay không, đối với ta mà nói, khác biệt cũng không lớn lắm.”
Ngừng một lát, hắn lại nói: “Cũng không thể nói vậy, nếu các ngươi ở lại, có khi lại tiếp thêm sức mạnh cho Vĩnh Uyên.”
Malcolm sững lại, đầu óc có chút hỗn loạn.