Lạp Tinh Nhân, Thu Thi Nhân, Độ Thế Lão Nhân! Bên ngoài Cổ Tinh, bóng tối vô quang.
Đà Xá hai mắt vô thần, bốn đôi cánh tay dang rộng, với vẻ không còn gì luyến tiếc mà trôi nổi trong Hỗn Độn Hư Vô, vẫn ngỡ như mình đang chìm trong một giấc mộng dài.
Cho đến khi thấy hai bóng đen xuất hiện trước mặt, tiếng chuông quỷ dị vang lên, lập tức kéo gã về thực tại.
Nhưng khi gã nhìn thấy chiếc mũ trùm đầu màu đen của Trần Tầm ở cự ly gần, thương thế lại đột nhiên nặng thêm một phần, sắc mặt biến ảo vô cùng đặc sắc... trong cổ họng tựa hồ có ngàn vạn lời muốn thốt ra.