Nghe Phong Tề dám mang cả danh của Hoàng đế ra để áp chế mình.
“Hề hề hề hề…”
Bành Liệt bỗng bật ra một tràng cười khẽ rợn người.
Tiếng cười ban đầu rất nhỏ, rồi dần trở nên điên cuồng, không ngừng vang vọng khắp đại điện, chấn động đến nỗi bụi trên xà cột rơi lả tả.