“Vì sao?” La Thiên khó hiểu hỏi.
Gã trung niên cười nói: “Theo lệnh của lão tổ nhà ta, những bảo vật vốn định tặng cho các vị đại nhân, vốn nên đợi sau khi mọi việc kết thúc mới chuyển giao!”
“Nhưng đại nhân lại có ơn cứu mạng với ta, trùng hợp thay nơi cất giữ bảo vật ở hậu sơn lại do ta trông coi! Ta đang sầu não không biết lấy gì báo đáp đại nhân, nay có thể thay đại nhân làm chút việc nhỏ, đó quả là vinh hạnh của ta!”
Nghe đối phương nói vậy, La Thiên gật đầu: “Nếu đã vậy thì làm phiền ngươi rồi!”