Dịch: Athox
Biên tập: Athox
۩ ۩ ۞ ۩ ۩
Dọc đường không ai để ý tới bộ binh, trừ khi gặp Bách phu trưởng mới ra tay chém thây, còn lại có thể tránh thì tránh. Vấn đề của binh lính nằm ở bó đuốc trên tay, cầm đuốc không thể bắn cung, vũ khí sát thương lớn nhất đã mất, chỉ có thể nhìn đệ tử Võ Đang lướt qua trên đầu hay bên cạnh.
Khi gần tiểu trấn, Pháo Thiên Minh hô: "Chuẩn bị!” Lập tức hai người một nhóm tiến lên. Cách trăm thước, mưa tên ập tới. Đệ tử Võ Đang đã sẵn sàng, dừng lại, hai người một cầm khiên, một cầm bình phóng hỏa. Đánh lửa ném liên tục, chưa đầy ba giây, hàng ngàn lọ đã văng ra. Quăng xong lượt thứ hai, lửa bùng lên khắp trấn 21 Lý. Binh lính đuổi theo sau đều bị mưa tên bắn chết.
Lúc này, trên ba ngàn kỵ binh do một Thiên phu trưởng dẫn đầu ào ra từ trấn. Pháo Thiên Minh hô to: "C chuẩn bị! Thỏ, sẵn sàng, ném!” Năm ngàn đệ tử đồng loạt ném pháo Lôi Xuân đã châm ngòi. Một tràng nổ long trời, cả đệ tử Võ Đang cũng giật mình, đất rung núi động. Tất cả chiến mã hoảng sợ, kể cả trong trấn cũng hí vang chạy loạn. Đây là lần đầu chúng thấy vũ khí nóng của Võ Đang.
Cũng là nhờ Tinh Ảnh và Võ Đang đoàn kết, kêu gọi đóng góp nhiệt tình. Có người quyên góp tận chín mươi phần trăm gia tài. Ngay cả Pháo Thiên Minh kinh tế quẫn bách cũng cảm động trước việc này, viết hợp đồng tặng mười phần trăm lợi nhuận quán rượu mười ngày. Kết quả suýt chút nữa bị cắt lão nhị. Còn Tinh Ảnh thì nghiên cứu kỹ lưỡng kỳ chiêu trong binh pháp cổ... Chiêu thứ đường đường chính chính thì không dùng, đồ phân phối cho quân võ đang đều là loại để bẫy người...
Thấy tình hình hỗn loạn nhưng thuận lợi ngoài ý liệu, Pháo Thiên Minh cuối cùng không ra lệnh D. Đó là thứ quý giá, tiết kiệm được thì nên tiết kiệm.
Đệ tử Võ Đang xông vào trấn, nơi này giao tranh ác liệt nhất. Trong trấn có bốn vạn quân địch, thêm gần mười vạn tăng viện nhưng không làm gì được bọn họ. Đệ tử bị thương nhảy lên mái nhà nằm bôi thuốc, sau khi thuốc có tác dụng lại ném bình phóng hỏa và Lôi Xuân khắp nơi. Ngựa trong trấn đã chạy sạch, địch chỉ còn bộ binh. Cầm cung không dám bắn sợ trúng đồng đội, bắn người trên mái thì không nhìn thấy. Vài tên lính can đảm khiêng thang lên nhưng lại thấy không thể địch lại, cuối cùng chỉ là đi dâng chiến tích.
Pháo Thiên Minh và Vụ Lý Hoa dẫn bảy cao thủ Võ Đang chiến đấu tới chết với mười Thiên phu trưởng và Oa Khoát Đài trong một quán trọ. Lửa bén vào quán nhưng cả hai bên không rảnh đi dập. Oa Khoát Đài không thể thoát nổi vì Vụ Lý Hoa đã chặn cửa. Vụ Lý Hoa như nữ tướng giữ cửa, vạn người cũng không qua nổi, đến bao nhiêu tiếp việt là giết bấy nhiêu. Thiên phu trưởng chỉ đỡ được một chiêu là thành ánh sáng trắng. Mọi người đều khâm phục tốc độ giết người của cô. Ngay cả Pháo Thiên Minh cũng tự thấy kém xa, hiệu suất mình chỉ bằng một phần ba của người ta.
Trong trận chiến ác liệt này, hai Vạn phu trưởng đã chết, phe Võ Đang cũng mất một. Còn lại sáu người đối đầu với chín Thiên phu trưởng và một tướng có công phu song tuyệt học. Pháo Thiên Minh hét to, chuẩn bị xung phong thì bỗng từ ngoài bay vào một Kim Luân nhắm thẳng mình. Vụ Lý Hoa cũng kêu đau, hiển nhiên đx bị thương.
Pháo Thiên Minh đành phải thu kiếm, chuyển sang đỡ lấy pháp luân. Y dùng nội lực triệt tiêu lực lượng của pháp luân. Đúng lúc này, vị trí cửa chính vang lên ba tiếng nổ long trời, Vụ Lý Hoa đánh ba quyền với người mới đến rồi bay ngược vào trong. Pháo Thiên Minh vội vàng ôm lấy cô, không kịp suy nghĩ gì nữa lập tức móc thuốc trong túi ra nhét vào miệng Vụ Lý Hoa. Ngay khoảnh khắc đó, trong quán trọ đột nhiên xuất hiện một vị ông lão mặc trang phục Lạt Ma.
"Kim Luân Pháp Vương, không phải ngài vẫn ở bên cạnh Nguyên soái sao? Sao lại xuất hiện ở nơi này?" Oa Khoát Đài nghi hoặc hỏi.
"Nguyên soái nói ngài ấy lo ngươi ham công trạng mà tiến quá nhanh, sợ ngươi gặp nguy hiểm nên sai ta đến hộ tống. Ngũ tướng quân, ngài liên quan đến an nguy của trăm vạn đại quân, sao có thể chỉ dẫn mười vạn người mà xâm nhập sâu như vậy? Hôm nay nếu không nhờ ta đến hỗ trợ kịp thời, chỉ e đã xảy ra chuyện không hay!"
"Ngươi đến đây chưa chắc đã mang lại kết quả tốt. Chúng ta vẫn còn đông người, cho đến nay mới chỉ tổn thất vài trăm. Cho ngươi chết đuối cũng được!" Pháo Thiên Minh vội kéo một cái ghế cho Vụ Lý Hoa ngồi xuống. Sáu đệ tử Võ Đang cũng lui về phía sau, hai bên đứng đối diện cách nhau năm trượng.
"Quả nhiên chỉ là một võ phu tầm thường, tám vạn đại quân của ngũ tướng quân đã tiến đến thị trấn 11 Lý. Đến lúc đó xem ai đông người hơn!"
Pháo Thiên Minh thở dài: "E thôi!"
۩ ۩ ۞ ۩ ۩