Xuân qua thu đến, thời gian thấm thoắt.
Tám năm từ từ trôi qua.
Trong hư không ngoài đại lục, không biết từ khi nào đã bắt đầu lả tả tuyết rơi như lông ngỗng, trong tuyết còn lẫn cả những mảnh băng vụn li ti, tí tách rơi trên những tảng đá lộn xộn.
Bên trong một khối lục địa đá có kích thước tương tự một hòn đảo nhỏ, linh cấm lóe lên, trận pháp chậm rãi vận chuyển.