“Chỉ cần có Viên Thuật ở đó, ả tiểu thiếp họ Phùng liền ngày cũng khóc, đêm cũng khóc, này, hệt như muội muội đang khóc vậy, nức nở không ngừng, lê hoa đái vũ.”
Lý Xu tựa vào tai Lục tiểu thư, mặt mày tươi cười như hoa, vẻ mặt dịu dàng, nhưng giọng nói lại âm u lạnh lẽo, hệt như khi Chu Bình An kể chuyện ma cho nàng nghe ngày trước.