"A!!!"
Tiếng thét đau đớn của Diệp Thần ngày càng nhỏ dần, ý thức của hắn cũng trở nên mơ hồ.
Ngay sau đó, trước mắt hắn hiện lên vô số hình ảnh, như thể hắn đã quay trở lại cái ngày gia đình bị diệt vong, bản thân trở thành kẻ lưu lạc.
Trong màn đêm mưa gió tầm tã, hắn hoảng loạn chạy trốn, đôi chân không ngừng bước như muốn thoát khỏi ác mộng. Nhưng rồi, hắn vô ý trượt chân rơi từ vách núi xuống. Chính vào lúc ấy, hắn đã gặp được Vu Lan và Lam Ma, hai người đang trên đường xuất môn tu hành.