Ánh mắt Khương Bắc Huyền sáng lên, quả nhiên vẫn là đệ đệ tốt của mình đáng tin cậy.
Hắn trả lời: “Bắc Minh, chờ mấy ngày nữa, ca ca cho người mang cho ngươi chút quà trở về.”
Nói xong, lại nói với những người khác trong nhóm: “Vất vả cho mọi người rồi, ta sẽ tới Ám Uyên Ma Lâm xem có thể tìm được hắn không.”
“Ha ha, Bắc Huyền ca, tìm được rồi cũng đừng quên trở về kể cho chúng ta nghe chuyện gì nha.” Khương Niếp Niếp cười hì hì nói.