Trần Tam Thạch căn bản không có chút sức lực chống trả nào, chỉ cảm thấy ngũ tạng lục phủ cùng xương cốt đều bị chấn nát, miệng phun máu tươi, ngã rầm xuống đất.
Mục Vân không hạ sát thủ, thật sự chỉ đánh bật hắn ra, sau đó phủi tay áo, thong thả bước về phía Khương Tịch Nguyệt.
Một bóng hình xinh đẹp chắn ngay phía trước.
"Ồ?"