Tiềm thức hải là biển thẳm, bạch nhật mộng hương tựa cố hương xa. Một bên soi chiếu, một bên lơ lửng.
Thông qua sự chạm vào giữa tiềm thức hải và bạch nhật mộng hương, Khương Vọng cùng Đấu Chiêu tuy trò chuyện câu được câu chăng, nhưng không trao đổi suy nghĩ chân thật. Hắn thậm chí không hỏi chân thân Đấu Chiêu đang ở nơi nào.
Hắn cưỡng ép đoạn tuyệt suy nghĩ của bản thân về [Vô Danh Giả]. Đã trải qua lần đại đào thoát trong bình Siêu Thoát, chứng kiến thủ đoạn thao túng âm dương của [Vô Danh Giả]. Cho dù ở trong tiềm thức hải của bản thân, hắn cũng không thể xác tín suy nghĩ của mình là an toàn. Hắn không thể cung cấp dù chỉ một chút trợ giúp cho [Vô Danh Giả]. Cho dù trên lý thuyết suy nghĩ của hắn không thể giúp được gì cho [Vô Danh Giả].
Việc trò chuyện cùng Đấu Chiêu, chỉ là một loại “xác lập”.