Sau chuyện kỳ lạ tối qua, cộng thêm chuyện con cáo trắng, Lưu Tiểu Viễn càng thấy ngọn núi lớn kéo dài qua mấy làng của mình không đơn giản như vẻ bề ngoài.
Nhưng muốn tìm hiểu rõ ràng thì không thể, trừ khi Lưu Tiểu Viễn giống như thần tiên trong truyền thuyết, chỉ cần một ý niệm là có thể bao trùm cả ngọn núi, không gì thoát khỏi mắt mình.
Đạt đến cảnh giới của thần tiên, ha ha... trừ khi nằm mơ! Không thì làm sao có thể!
Lưu Tiểu Viễn nằm trên giường, đầu óc hỗn loạn, không biết lúc nào đã ngủ thiếp đi.