Trong ánh mắt chấn kinh của Hồ Tuyết và Đồ Diệu Ý, bầu trời phía xa giống như một tờ giấy bị vò nát, sau đó bị xé toạc xuống.
Bầu trời một lần nữa khôi phục lại dáng vẻ xanh thẳm vốn có.
Hắc Uyên liệt phùng bị xóa sạch một cách dễ dàng.
Đọa Thần quái vật xung quanh vết nứt thậm chí còn không kịp phát ra tiếng thảm thiết đã trực tiếp biến mất.




