Dù không có dấu hiệu nào cho thấy, nhưng Trần Bình An cảm giác những cuốn sách này đều do lão viết cho các đệ tử của mình. Mỗi cuốn đều ẩn chứa tâm huyết của Thất Tuyệt, ẩn chứa sự kỳ vọng tha thiết của lão đối với thế hệ sau.
Trần Bình An lần lượt xem xét, phát hiện trong đó còn có một cuốn chưa viết xong, đang phân tích một môn công pháp thượng thừa đỉnh cao tên là Thê Vân Túng.
“Thất Tuyệt…”
Ánh mắt Trần Bình An sâu thẳm tựa hồ sâu không thấy đáy.