Từ Phượng Niên lật mình lên ngựa, cúi người vươn tay kéo Hồng Thử lên, ôm lấy vòng eo thon mềm mại của nàng, đầu tựa vào bờ vai tròn đầy của vị đại nha hoàn này, nhíu mày nói: “Lỡ như bị bại lộ thì sao?”
Nàng bình tĩnh đáp: “Cũng chẳng sao. Cứ để Hồng Thử thuận đằng mà lần, một hơi giết sạch mười mấy mật thám, điệp nữ, làm rối loạn hàng ngũ của chúng, đảm bảo chúng sẽ chẳng còn tâm trí truy tra hành tung của điện hạ, chỉ bị nô tỳ dắt mũi mà thôi.”




