Từ Chi Hổ hỏi: “Lời này có ý gì?”
Viên Đình Sơn nghiêng nghiêng đầu, giơ một cánh tay đang nhỏ máu ra, cười nói: “Ngươi không sợ chết ư? Nếu ngươi trông cậy vào tên tử sĩ mà nhà mẹ đẻ Bắc Lương phái tới để ngầm bảo vệ ngươi, vậy Viên mỗ không ngại cho ngươi hay, vị huynh đệ đó cũng chết rồi. Có lẽ đã nhiều năm không làm chuyện lớn nên tay nghề có chút lạ lẫm, nếu không e rằng Viên mỗ phải vào Báo Quốc Tự muộn hơn một chút. Từ Chi Hổ, bây giờ ngươi sợ chết chưa?”
Từ Chi Hổ cười thảm đạm, hỏi: “Tiểu cô nương phía sau ta, ngươi định xử trí thế nào?”
Viên Đình Sơn nói thẳng: “Đương nhiên là chuyện một nhát đao, Viên mỗ không có sở thích thương hoa tiếc ngọc.”




