Chẳng phải là đang khen lão Hoàng có bao nhiêu sức lực thì làm bấy nhiêu việc đó sao? Lão Hoàng nghĩ tới nghĩ lui liền cười trộm, vừa nhe răng, người ta liền phát hiện lão già thiếu mất hai chiếc răng cửa, trông thật trống hoác. Lão già và con ngựa gầy đi chậm rãi, nhưng bất cứ nơi đâu trên thế gian này, chỉ cần cất bước, đường dù xa mấy, ắt sẽ có điểm cuối, chẳng phải vừa ngẩng đầu đã thấy tòa thành hùng vĩ kia rồi sao?
Chương 486: Gió đã nổi, không chạy nữa (2)
[Dịch] Tuyết Trung Hãn Đao Hành
Phong Hỏa Hí Chư Hầu
5.324 chữ
18-11-2025
Tải app để đọc full nội dung chương này

Hãy quét mã QR bên trên để tải app,hoặc vào App Store/CH-Play gõ tìm App Truyện
*Ưu điểm khi đọc truyện trên app*
- Nghe Audio miễn phí
- Giao diện bảo vệ mắt
- Ít quảng cáo
- Đọc offline
Bản dịch được đăng duy nhất ở Bạch Ngọc Sách VIP-Reader!



