Tiểu cô nương lè lưỡi liếm một viên kẹo hồ lô, vẻ mặt vô cùng sầu muộn.
Từ Phượng Niên từng nói, tâm tư thiếu nữ tựa như thơ. Cho nên ở tuổi của nàng, dù sầu muộn, đau thương hay lo lắng thế nào trông cũng đẹp. Đợi sau này thành thiếu phụ rồi thì tiêu đời, hắn nói tâm tư thiếu phụ lúc nào cũng ướt át. Ướt át? Nàng không hiểu lắm, nhưng biết chắc chắn không phải chuyện gì tốt đẹp. Mỗi lần hắn cười gian là y như rằng có người sắp gặp họa.
Lão Hoàng, người thường xuyên gặp tai ương nhất, đã đi đâu rồi, nàng nghĩ ngợi một lát, vẫn không hỏi.




