“Nàng có tiên đạo linh thực, lại còn vô số linh thạch, linh đan…”
Nghiêm Dịch Cẩn đứng canh ngoài cửa động, lòng do dự không quyết.
Hắn thèm khát tài nguyên trên người Liễu Như Thi, nhưng không dám hành động lỗ mãng.
Quyết định này vô cùng quan trọng, liên quan đến đường đời sau này của hắn.




