Kế Duyên tay cũng cầm một bầu Tùy Tâm tửu liếc nhìn lão một cái, tự mình bước ra ngoài cửa.
Đang lúc cuối thu, gió thổi vàng cả núi rừng.
Kế Duyên vận thanh sam dẫm lên con đường nhỏ đầy lá rụng, tự cảm thấy có một phen phong vị riêng biệt.
Có thể coi là sự yên bình đã lâu không gặp, trước đó rời khỏi Thương Lạc bị truy sát, sau đó lại rời khỏi Cực Uyên bị truy sát, hiện giờ đã tới Tinh La quần đảo không ai quen biết này.




