Cảm nhận được ánh mắt Tào Tháo đang nhìn mình, Hứa Du há miệng, nhưng lại chẳng biết nên nói gì cho phải.
Nghe xong những lời vừa rồi của Tào Tháo, hắn hiểu rằng Tào Tháo chắc chắn đã đến bước đường cùng, nếu không đã chẳng nhắc lại giao ước miệng năm xưa giữa hai người.
Nói cách khác, triều đình hiện giờ đã chiếm thế áp đảo, thậm chí có thể đã binh lâm thành hạ.
Đây rõ ràng là một tin tốt, lẽ ra hắn phải vui mừng mới phải, nhưng chẳng hiểu vì sao khi nhìn dáng vẻ của Tào Tháo lúc này, lòng hắn lại dâng lên một nỗi buồn man mác.